“Đâu phải ai ta cũng tốt thế, chẳng phải vì con là con gái ta sao.” Ba Hổ gù lưng đứng dậy, cõng cô bé đi rửa tay. “Ôm chặt nhé, đừng để rơi xuống.”
Rửa tay xong lại quay về bế cả người lẫn giường của tiểu lão tam chuyển sang bếp, Cát Nhã đi sau cùng đóng cửa lại.
Bánh bột mì cắt ra kẹp thịt bò kho, phết thêm chút tương hẹ, đồ ăn kèm là đậu hũ trộn hành lá, mỗi người một bát trà bơ, đó là bữa sáng hôm nay.
“Nương nương nương, mau mở cửa!”
Nghe tiếng, Mật Nương vội đẩy cửa ra, liền thấy Ba Hổ đang còng lưng, di chuyển cái giường phía sau. Hắn thở hổn hển, tiểu mập mạp bị treo lơ lửng thấy vui còn vỗ giường gỗ cười khanh khách.
Vào nhà Ba Hổ ngồi phịch xuống tại chỗ. Kỳ Kỳ Cách từ lưng hắn trượt xuống, đứng vững liền giao nhiệm vụ cho cha: “Hôm nay cõng con, mai cõng anh con, ngày kia lại cõng con, ngày kìa lại cõng anh con.”
“Có trả tiền không?” Ba Hổ ngắt lời cô bé, bưng trà bơ lên uống trước nửa bát.
Kỳ Kỳ Cách nghẹn lời, cứng họng hồi lâu, ngồi vào ghế ăn cơm mới hỏi: “Còn phải trả tiền ạ?”
Chưa đợi Ba Hổ trả lời, Cát Nhã đã xua tay từ chối trước: “Con lớn rồi, không cần ai cõng.”
Ba Hổ liếc Mật Nương, cười nói: “Con trai nàng đúng là chui vào lỗ đồng tiền rồi, lại còn keo kiệt, chỉ vào không ra.”
Mật Nương liếc Cát Nhã, lại hỏi Kỳ Kỳ Cách còn muốn Ba Hổ cõng không.
Kỳ Kỳ Cách nhìn Cát Nhã, tiền đồng của nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797486/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.