Hắn đưa người đến cửa, đưa vải bố trắng cho Phán Đệ, nghĩ ngợi rồi đi vào đứng một lúc. Bên này toàn là người từ Trung Nguyên đến, nghe động tĩnh sang giúp thu xếp không ít. Lúc hắn ra về, thấy quan tài đã đóng gần xong.
Bận rộn một hồi, Ba Hổ về đến nhà trời đã hửng sáng. Hắn cũng chẳng buồn ngủ nữa, chui vào bếp nấu cơm. Mật Nương lòng có chuyện cũng dậy sớm. Nàng vừa rửa mặt xong, Azil Mã cũng ngáp dài đi vào, hỏi tối qua có chuyện gì mà ch.ó sủa ghê thế.
Chỉ có Kỳ Kỳ Cách và Cát Nhã là ngủ say sưa, một mạch đến sáng trưng, mặc quần áo ra ngoài lại ríu rít nói chuyện. Tiếng cười nói vui vẻ của trẻ con hòa tan đi mùi m.á.u tanh còn vương lại từ đêm qua. Ba Hổ cả người thả lỏng, gọi to: “Mau vào ăn cơm, chờ mỗi hai đứa đấy. Đáy nồi có cơm cháy đỗ xanh, hai đứa ăn không?”
Đồ ăn nóng hổi làm ấm lòng người. Bụng có cái ăn, lòng không hoảng. Nghe tiếng trống gõ từ nha môn phía tây vọng lại, hắn và Mật Nương đều không động đậy, ung dung chăm bọn trẻ ăn uống xong xuôi mới đi qua.
…
“Đại nhân, chồng con c.h.ế.t rồi. Công việc trước đây hắn đảm nhiệm, ngài tính giao cho ai tiếp quản? Lúc hắn còn sống, phần lớn công việc đều do tiện phụ sắp xếp, mọi ngóc ngách con đều thông thạo. Ngay cả công văn trình lên ngài cũng phần nhiều do tiện phụ viết, hắn chỉ sao chép lại một lần.” Mộc Hương tự tiến cử. “Ngài xem có thể bổ nhiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797474/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.