Mật Nương nghĩ đến thúc Mục Nhân đang ở lại Lâm Sơn. Năm nay ông không về bãi chăn thả mùa đông để cắt cỏ dự trữ, đầu thu ông bị cảm lạnh một trận, uống mấy vại t.h.u.ố.c đắng mới gượng dậy nổi. Bệnh đến như núi đổ, tinh thần ông sa sút đi nhiều. Ba Hổ không cho ông chạy cả ngàn dặm về nữa, cứ ở lại Lâm Sơn tĩnh dưỡng.
“Chờ đầu xuân sang năm cũng không cho thúc Mục Nhân qua bên này nữa. Ông cứ ở bên Ngõa Hồ, để lại cho ông 10-20 con dê, tự chăn tự ăn. Thu hoạch xong có thể qua bãi chăn thả xem. Lỡ Đại Đốm về muộn, trong nhà có người, nó sẽ ở nhà bầu bạn với ông lão.”
Ba Hổ gật đầu: “Như vậy cũng được.”
Đại Đốm không biết mình vừa thoát một kiếp, đã lớn tướng rồi mà vẫn đuổi theo Đại Hồ và Tiểu Mặc chạy giỡn, đè hai con linh miêu con xuống đất khiến chúng kêu "gào gào". Tiểu Đốm thì điềm tĩnh đứng bên cạnh nhìn, ra dáng như đang nuôi ba đứa con vậy.
…
Nghé con sinh vào cuối xuân đầu hạ, đủ ba tháng là có thể cai sữa. Lẽ ra đã có thể cho những người đặt thuê bò đến lùa về, nhưng nghé con vừa rời mẹ, bò cái lại bước vào kỳ động dục. Ba Hổ quyết định nuôi thêm hai tháng nữa, chờ về Lâm Sơn, trời lạnh rồi hẵng cho thuê nghé.
Nhưng không ngờ bò cái trong nhà nuôi quá tốt. Mới cuối tháng chín, nghé con chân trước vừa bị dắt đi, chân sau chúng nó đã động dục. Đám bò đực giống như bị trúng số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797463/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.