“Bện dây thừng thế này có chắc không?” Ba Hổ giật giật sợi dây thừng bện bằng da trâu và lông dê, to chừng hai ngón tay. Hắn xỏ nó qua vòng sắt trên cửa, nắm lấy rồi dùng sức kéo mạnh, thấy không có vẻ gì là sắp đứt mới dừng tay.
Đêm đã khuya, hai đứa nhỏ phòng bên đã ngủ say từ lâu, cách một bức tường, hai vợ chồng vẫn còn đang dốc lòng tìm trò chơi cho con.
Ba sợi dây thừng, ba tấm ván trượt may bằng da trâu dày, đầu cuối của dây thừng được buộc chặt vào nhau.
Ngày hôm sau, Ba Hổ thức dậy mở cửa lớn, đi xem đường băng hắn làm trước. Hắn tự mình ngồi lên trượt xuống, xác định không có chỗ lồi lõm đóng băng mới đem ba sợi dây thừng buộc da trâu ra, đạp thang leo lên buộc vào xà nhà.
Trong nồi đã có hương cơm, Mật Nương sang phòng bên mặc quần áo cho hai đứa nhỏ còn đang ngủ nướng: “Mau dậy đi, cha các con chuẩn bị trò vui cho các con rồi.”
“Trò gì vui ạ?” Kỳ Kỳ Cách lập tức có hứng thú.
“Con dậy rồi tự mình ra xem.”
Cô bé bĩu môi, nghiêm túc nói: “Nương, nếu người lại gạt con, con, con sẽ giận đó, sẽ không thích người nhất nữa.”
Mật Nương không so đo với con bé, nàng vốn dĩ là một trong những người nó thích nhất. “Con tự ra ngoài xem, nếu ta gạt con thì ta cho con một đống bạc, ngược lại…”
“Con tin.” Kỳ Kỳ Cách ngắt lời nương mình, túi tiền của nó mới có mấy đống bạc, đừng hòng kiếm tiền của nó.
Sợi dây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797445/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.