“Vâng, giao cho ta, chủ nhân cứ yên tâm.”
Ba Hổ liếc nàng một cái, lại giở trò.
“Cha ơi, nước nóng rồi, mau tới múc nước.” Bên kia, Kỳ Kỳ Cách lớn tiếng gọi. Ba Hổ ném cái xẻng xuống, bước nhanh qua, vừa đi vừa dặn bọn trẻ đừng chạm vào nồi.
Mục Nhân đại thúc và Kim Khố lão bá xách một sọt phân dê đi ra, thấy vậy liền bĩu môi, “Vẫn là thân với cha nó hơn. Ta nói ta đến múc nước, xách nước cho, mà hai anh em nó nhất định không chịu, cứ đòi Ba Hổ phải tự tay làm.” Nước tuyết do chính tay chúng đun sôi, chúng nó coi quý lắm, người ngoài mà chạm vào một chút là như chiếm hời, giữ khư khư.
Mật Nương nghe xong bật cười, đưa mắt nhìn ra ngoài. Ba Hổ đang dùng gáo múc nước, còn nói gì đó với hai đứa nhỏ. Hai anh em cười toe toét, đeo găng tay vào, xách xô nhỏ lại tíu tít chạy ra ngoài. Ba Lạp đang nhảy nhót trên tuyết, quay về đ.â.m sầm vào lòng chúng, rồi lại đổi hướng, lẽo đẽo theo sau hai chủ nhân nhỏ ra ngoài.
“Chàng nói gì với hai đứa nó thế? Ta xem Kỳ Kỳ Cách với Cát Nhã bị chàng dỗ ngọt, hận không thể chạy ra tuyết xúc thêm ba trăm xô tuyết nữa mang vào.”
Ba Hổ nhịn cười, đổ một xô nước ấm vào máng nước, hơi nước bốc lên làm mờ đi đường nét khuôn mặt, “Ta nói có hai anh em chúng nó, giúp ta được bao nhiêu là việc. Cứ tâng bốc chúng nó lên, khiến chúng cảm thấy mình đặc biệt có ích, ta mà thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797431/chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.