Kỳ Kỳ Cách và Cát Nhã đều không nhận, tiền đồng chúng nó tự kiếm được đếm không xuể, làm gì có chuyện không đủ dùng.
Đến cũng vội mà đi cũng vội, hai đứa xách túi tiền nặng trĩu, lại hớn hở chạy ra khu chợ tạm.
“Ai, lần đầu tiên cho tiền mà bị từ chối.” Ba Hổ sung sướng thở dài, lấy cái túi rỗng của mình ra, đổ hết tiền đồng vào, rồi ngồi xuống ghế bắt đầu mơ mộng: “Ta chỉ chờ con trai con gái ta nuôi ta thôi.”
Mật Nương giơ chiếc khăn hồng lên ngắm dưới nắng. Chiếc khăn phấn nộn này là Cát Nhã mua, ban đầu nàng còn tưởng là mắt thẩm mỹ của Kỳ Kỳ Cách, rõ ràng là đồ dùng cho tiểu cô nương.
Hai vợ chồng già ngồi trong sân vui vẻ hồi lâu, đến trưa phải nấu cơm mới chịu đứng dậy. Ba Hổ ra hàng thịt mua thịt bò tươi, mang về ngâm nước cho ra hết máu, chuẩn bị chiên món bánh thịt bò mà hai đứa con thích ăn.
“Ta hôm nay dù cả ngày không ăn cơm cũng không thấy đói.” Chàng tựa vào bệ bếp, lại lôi đôi tất chân ra ngắm. “Năm ngoái nàng mua cho ta đôi giày da hươu, ta mới đi có một lần, vẫn còn mới tinh, vừa hay hợp với đôi tất mới này.”
Mật Nương mặc kệ chàng, càng đáp lời chàng càng hăng. “Chàng ra ngoài tìm bọn trẻ đi, giờ này thương đội cũng dọn hàng đi về phía tây rồi, sao Kỳ Kỳ Cách và Cát Nhã còn chưa về?” Chính hợp ý chàng.
Thế là những người đang rửa rau, xách nước bên bờ sông lại thấy Ba Hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797404/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.