Lúc ăn cơm, Ba Hổ múc hai bát canh gà cho hai đứa nhỏ uống trước. Canh gà đã hầm cả buổi, xương gà nát nhừ, đây là con gà rừng mà Đại Đốm và Tiểu Đốm bắt được sáng nay, lúc tha về vẫn còn sống.
“Nàng cũng ăn nhiều một chút.” Ba Hổ gắp một muỗng thịt gà vào bát Mật Nương.
“Chàng không cần lo cho ta, cứ chăm sóc cho hai cái cục cưng của chàng là được.” Mật Nương nhả xương gà cho bầy ch.ó đang canh dưới bàn, cố ý khích chàng: “Ta không giống chàng, đi tranh sủng với cả con.”
“Còn không phải tại nàng không tự giác. Ta không tranh, nàng lại càng không nghĩ đến ta.”
Toàn nói bậy. Mật Nương không thèm cãi với chàng, nhìn mái tóc ướt đẫm mồ hôi của Kỳ Kỳ Cách và Cát Nhã, nàng nói: “Ăn cơm xong, nấu nước cho cả nhà gội đầu đi. Sáng nay ta và Kỳ Kỳ Cách đi lùa bò, phát hiện trong một ổ cỏ có hai quả trứng gà bị dê giẫm vỡ. Gội đầu xong chúng ta ra ngoài dạo xem có nhặt được trứng gà rừng không.”
Lời tác giả: Ngày mai gặp.
Cả nhà bốn người, tóc tai bù xù, đi trên vạt cỏ mà dê bò chưa đặt chân đến. Ổ cỏ của gà rừng thì tìm được mấy cái, nhưng bên trong đều trống không, chẳng còn lấy một mảnh vỏ trứng. Ba Hổ nói chuột cũng ăn trứng gà, hễ gà rừng rời ổ là chuột sẽ c.ắ.n một lỗ, hút hết lòng trứng rồi nhai luôn cả vỏ. “Trên thảo nguyên này, nhặt được trứng gà là phải dựa vào vận may.” Chàng dùng ngón tay linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797401/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.