Lời tác giả: Còn một chương nữa.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Nương, xe ngựa của thương đội tới rồi!” Kỳ Kỳ Cách đứng ngoài cửa gọi.
“Con với ca ca ra đó xem trước đi, nương mang tiền ra ngay.” Mật Nương đáp lời, bỏ đầy tiền đồng vào túi, lại nhét thêm mấy thỏi bạc vụn. Nơi thương đội bày bán ở phía tây, gần nha môn. Dọc đường, không ít người đang vội vã chạy về phía náo nhiệt. Lúc nàng đến nơi thì đã có rất nhiều người, đa phần là dân bên Hà Tây, họ đến để tranh mua vải bị ẩm mưa, đường bị chảy, và lá trà vỡ nát.
Kỳ Kỳ Cách và Cát Nhã thì chỉ quan tâm đến đồ ăn vặt và đồ chơi. Mật Nương đi thẳng đến sạp bán quà vặt, quả nhiên hai huynh muội đang chen chúc trong đám trẻ con, kiễng chân lên tìm kiếm. “Muốn mua gì nào?” Mật Nương hỏi.
Kỳ Kỳ Cách và Cát Nhã vẫn chưa quyết định, chủ yếu là đang chờ người thổi tò he (đồ chơi làm bằng đường) giới thiệu. Dê, bò, ngựa thì chúng đều biết, nhưng khỉ, hổ, hồ ly và phượng hoàng thì chưa thấy bao giờ. Bên cạnh quầy tò he là quầy bán tranh đường (đường họa). Hai huynh muội mua được con khỉ và con hổ xong lại chen qua bên đó.
“Vẽ cho con một con báo núi (sơn con báo).” Yêu cầu của Cát Nhã còn hợp lý, chứ Kỳ Kỳ Cách thì chỉ thẳng tên đòi vẽ Đại Đốm và Tiểu Đốm.
Người Trung Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797383/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.