Liên tiếp hai tiếng cửa đóng kẽo kẹt. Ngoài cửa, xe bò lăn bánh cút kít đi qua. Mật Nương nằm nghiêng trên giường đất lắng nghe từng tiếng chân bò một, tiếng chân cùng tiếng bánh xe đi xa dần, nàng lại ngủ thiếp đi.
…
Azil mã mang theo Kỳ Kỳ Cách và Cát Nhã ra ngoài chơi. Mật Nương ở nhà thu dọn đồ vật mua về hôm qua. Bốn cái thùng còn dính đầy mật ong. Nàng ăn sáng xong, dùng nước ấm ngâm nửa chậu đậu đỏ, đậu ngâm nở rồi đổ vào nồi đun.
“Mật Nương? Có nhà không?” Phán Đệ cùng Lan Nương, Oanh Nương đứng ngoài cửa nhìn khói trắng từ ống khói bay lên liền bị gió cuốn đi. Ba người rụt rụt cổ, đứng ngoài cửa thấy trong sân có người mới đi vào.
Mật Nương nhìn thấy lưỡi hái trong tay các cô: “Đi cắt cỏ à? Sao năm nay tự dưng lại đi cắt cỏ? Quan phủ không phải phát cỏ khô cho các ngươi sao?”
“Muốn dự trữ thêm ít. Nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, liền chạy xa một chút, tranh thủ trước khi tuyết rơi cắt thêm ít cỏ.” Phán Đệ nói các cô định đến mượn hai chiếc xe bò đi kéo cỏ về. Chất đống nhiều sợ bị người ta trộm. Tuy nói trải qua chuyện năm ngoái, người bình thường không dám làm trộm nữa, nhưng không đảm bảo thực sự không có kẻ mang lòng tham may mắn.
“Xe trong nhà đều bị Ba Hổ lùa vào thành kéo lương thực rồi. Buổi chiều bảo Oanh Nương ở nhà ta chơi, hắn mà về sớm, ta gọi hai nam phó đi giúp các ngươi chất cỏ lên xe kéo về.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797354/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.