Dứt lời Ba Hổ lại nói: “Đợi về đến nhà mổ thêm ít dê làm dồi. Dồi vừa ngon lại để được lâu, trên đường chuyển trại ăn cũng tiện.”
Mật Nương gật đầu: “Nghe ngươi.” Nàng thì nhai màn thầu cũng thấy ngon, còn Ba Hổ và hai đứa con, không có thịt thì không coi là ăn cơm.
Đoạn đường tiếp theo gió êm sóng lặng. Trên đường còn gặp mấy đoàn người đi từ hướng khác đến. Người càng đông, buổi tối càng an toàn.
Đến chỗ rẽ, cũng giống như năm ngoái, Mật Nương mang theo con cái đi theo đoàn người của quan phủ về trước. Ba Hổ dẫn theo trâu ngựa đi kéo cỏ khô.
“Giữa tháng chín ở đây có mưa không?” Thấy có người, Ba Hổ liền hỏi. Hắn ra ụ cỏ khô đào một nắm cỏ khô lên, thấy tỷ lệ còn tốt liền yên tâm.
Nhưng hắn yên tâm quá sớm. Mục Nhân đại thúc dẫn hắn đến một ụ cỏ khác: “Chỗ này cũng mưa, mưa còn không nhỏ nữa. Cỏ khô phơi bị ướt mất một nửa. Trời nắng chúng tôi đã lật cỏ ra phơi, nhưng vẫn còn không ít bị mốc, bị mục. Chủ nhân, cỏ khô năm nay còn không bằng năm ngoái. Nếu mùa đông năm nay kéo dài, e là cỏ không đủ cho gia súc ăn.”
“Việc này không sao, ta đi đô thành mua thêm ít ngô về dự trữ.” Ba Hổ thầm nghĩ phải đi mua ngô sớm, chậm trễ e là giá sẽ tăng. “Nhưng bây giờ còn chưa bắt đầu mùa đông, ta để lại cho ông một nửa số người tiếp tục ở đây cắt cỏ. Trước khi tuyết rơi ta lại lùa trâu ngựa lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797346/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.