Đến tối, lúc Mật Nương nấu cơm, nghe thấy tiếng cười nói sôi nổi, nàng nhận ra mình dường như đã nghĩ tình hình quá nghiêm trọng. Người dân chăn nuôi ở đây trông không có vẻ gì là buồn rầu. Có lẽ trước năm nay, trước khi nàng đến Mạc Bắc, người Lâm Sơn đã từng gặp phải tình huống này.
Lúc ăn cơm nàng hỏi Ba Hổ, hắn có chút nghi hoặc nói: “Không có quân đội thì có quan phủ mà. Người của quan phủ sẽ lo liệu, giống như lần này về trại đông sớm, cũng là quan phủ nhận được tin tức rồi sắp xếp. Bọn họ sẽ sắp xếp ổn thỏa, chúng ta chỉ cần nghe theo quan phủ là được.”
Hắn rất tin tưởng quan phủ, giống như tin tưởng Khả đôn, người đã mang lại ngày lành cho họ. Điểm này là Mật Nương và những người Trung Nguyên đến sau này không thể sánh bằng.
Có bài học từ vụ gặp sói trên đường di chuyển mùa xuân, tối nay đông người nhưng Ba Hổ cũng không lơ là cảnh giác. Chó con mới sinh năm nay và Đại Đốm, Tiểu Đốm đều bị nhốt trong xe trượt. Hắn cùng hai nam phó thức trắng đêm đi tuần tra trong đàn dê bò, cung tên trong tay không lúc nào buông.
“Chủ nhân, ngài có thấy năm nay sói nhiều hơn mọi năm không?” Ở trại thu hơn một tháng, họ đã hạ được mười ba con sói. May mà nhà có nhiều chó, nếu không chỉ dựa vào hai người gác đêm, thật sự không có gan đuổi theo.
“Có thể là có bầy sói chuyển đến bên này.” Ba Hổ liếc nhìn ra sau lưng. Xuyên qua ngọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797340/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.