Azil mã gật đầu: “Được ạ, con nghe lời chú.”
…
Lại một mùa chuyển trại nữa. Kỳ Kỳ Cách và Cát Nhã tỉnh dậy trong xe trượt thì đã ra khỏi Lâm Sơn rất xa. Mật Nương lấy cái màn thầu còn ấm trong nồi ra, bóc lớp vỏ ngoài, mỗi đứa đưa cho một cái.
Kỳ Kỳ Cách c.ắ.n một miếng, giơ cái màn thầu trắng nõn lên, nhíu mày nói: “Thịt thịt.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Có.” Hai đứa nhỏ đều giống Ba Hổ, thích ăn thịt, một bữa không có thịt là không chịu nổi. Mật Nương trước tiên quàng khăn yếm cho Kỳ Kỳ Cách và Cát Nhã, rồi chọc hai miếng xương sườn bò: “Đây, ăn đi. Ăn xong mẹ đưa các con ra ngoài cưỡi lạc đà.”
Có thịt ăn là bọn trẻ thỏa mãn ngay, gặm ngon lành, màn thầu cũng bỏ mặc. Mật Nương đành phải nhặt lên tự mình ăn.
Kỳ Kỳ Cách và Cát Nhã thích ăn thịt, lớn cũng nhanh. Vóc dáng và khung xương đều giống Ba Hổ, tay dài chân dài. Có sữa có thịt nuôi dưỡng, ngày càng đi vững, chạy nhanh hơn. Gan cũng lớn, lần đầu tiên Mật Nương cưỡi lạc đà còn căng thẳng đến cứng cả chân, hai đứa nhóc này hoàn toàn không biết sợ, ngồi trên lưng lạc đà còn đắc ý vênh váo khoe khoang với lũ ch.ó chạy dưới đất.
Có con nhỏ là phải dừng lại đúng giờ nấu cơm ăn. Gần đến trưa, họ chọn một chỗ bờ sông rộng dừng lại. Ba Hổ xuống ngựa qua đón con. Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797338/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.