“Người mất rồi. Bệnh bao nhiêu năm như vậy, tắt thở cũng không phải chịu khổ nữa.”
Hi Jill vừa nghe liền đoán là cha của Azil mã. Hắn đi theo tiếng khóc qua đó, quả nhiên là nhà Azil mã. Hắn đi hỏi mẹ Azil mã có cần giúp đỡ không: “Chủ nhân dặn dò, nếu có việc gì cần đến, bà cứ lên tiếng, em đi tìm mấy anh em đến phụ giúp.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Phiền ngươi chuyển lời, giúp ta cảm ơn Ba Hổ. Cũng không có gì cần bận rộn cả. Ông ấy bệnh ngần ấy năm, có thân thích cũng cắt đứt liên lạc rồi. Ngày mai đào cái hố chôn là xong việc.” Mẹ Azil mã rất bình tĩnh, khóe mắt cũng không đỏ, chỉ là cả người trông đặc biệt mệt mỏi.
Hi Jill nói thêm vài câu rồi mới rời đi. Đi xa rồi vẫn quay đầu lại ngẫm nghĩ, mẹ Azil mã trông cứ như vừa ốm nặng một trận, cả người không có chút sinh khí. Đi về còn nói với mẹ hắn: “Lão già bệnh bao nhiêu năm như vậy, kéo cả người nhà kiệt quệ theo. Mẹ Azil mã trông như mất nửa cái mạng, người mới bốn mươi mấy tuổi mà lưng còng như sáu bảy mươi.”
Ai ngờ ngày hôm sau đi làm công, lại nghe thấy nhà Azil mã vừa la hét vừa khóc lóc, dọa hắn giật nảy mình. Còn đang do dự có nên qua xem lại không, liền thấy Azil mã như người mất hồn chạy ra, giày rơi mất cũng không hay biết.
“Azil
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797334/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.