Ba Hổ chỉ là người chặt thịt, cân thịt, có lên tiếng cũng chỉ là hỏi muốn miếng nào, muốn mấy cân, kiên quyết không rao bán.
“Nhà các ngươi bán thịt bò còn mang cả con theo, đúng là chịu khó thật.” Bảo Âm nương nghe tiếng cũng ra mua một miếng thịt. Cả nhà đồng lòng, kéo xe rao hàng, cuộc sống khổ cực cũng trở nên thú vị.
“Mang Kỳ Kỳ Cách và Cát Nhã ra ngoài chơi thôi, kẻo ngủ nhiều quá tối lại không ngủ được.” Mật Nương lật mặt trong tay áo ra, lau nước dãi bên miệng hai đứa con. Tính tình bọn trẻ đều giống nàng, thích náo nhiệt, ngồi trong sọt cũng không quấy, đôi mắt sáng long lanh nhìn người đến mua thịt.
“Đây, tiền cho hai đứa đây.” Bảo Âm nương ném một nắm tiền đồng vào sọt: “Mẹ ngươi rao hàng, cha ngươi chặt thịt, hai ngươi cầm tiền, đều có công cả.”
Mật Nương và Ba Hổ cũng thấy cách này hay. Lại có người đến mua thịt, họ trực tiếp bảo người ta đưa tiền cho hai ông chủ nhỏ.
“A tỷ, nhà chị bán thịt bò à. Chị chờ nhé, em đi gọi mẹ em ra mua.” Cô bé chạy về nhà còn giúp nàng rao hàng: “A tỷ nấu cơm ngon đến bán thịt bò đây... Đúng rồi, chính là a tỷ nuôi ong mật ấy... Hôm nay bán thịt bò tươi, không phải thịt bò khô đâu...”
“A tỷ?” Ba Hổ liếc Mật Nương hai cái: “Nàng có hai đứa con rồi, người ta gọi a tỷ mà nàng cũng không biết ngượng à?”
“Ta còn trẻ mà.” Mật Nương cười đắc ý. Có người gọi nàng liền không biết xấu hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797324/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.