Hi Jill vui mừng nhận lấy, liên tục đảm bảo, coi như đã được chủ nhân trọng dụng.
Ba Hổ huýt sáo một tiếng, con ngựa ô lớn đang chạy đua với ch.ó liền quay đầu chạy tới. Hắn một tay ôm một đứa con, nói với Azil mã đang mồ hôi nhễ nhại: “Ngươi nghỉ một lát đi, ta mang Kỳ Kỳ Cách và Cát Nhã đi cưỡi ngựa.”
Gã đàn ông leo lên ngựa, đặt hai đứa nhỏ trước người, cởi áo choàng trên người ra, bọc Kỳ Kỳ Cách và Cát Nhã lại, buộc vào người hắn. Thấy hai khuôn mặt nhỏ không hề sợ hãi, còn huơ chân múa tay “a a” kêu, hắn thầm nghĩ đúng là giống mình, gan cũng lớn thật.
Nhưng hắn cũng không dám chạy nhanh, khẽ kẹp bụng ngựa. Phía sau là một đàn ch.ó chạy theo, vừa chạy vừa sủa. Ngựa bị kích thích cũng hí vang, chạy nhanh hơn một chút lại bị dây cương kéo lại, đành phải giảm tốc độ.
Ngựa chạy còn không nhanh bằng chó. Kỳ Kỳ Cách và Cát Nhã chạy một vòng xong vẫn còn kích động, mặt mày đỏ bừng, bị ôm xuống ngựa còn không vui.
“Ngựa mệt rồi, để ngựa nghỉ một lát. Ngày mai cha lại ôm các con cưỡi ngựa lớn.” Hắn tính năm nay phải chọn ra hai con ngựa con, đợi Kỳ Kỳ Cách và Cát Nhã bốn năm tuổi có thể cưỡi ngựa, thì hai con ngựa con cũng lớn thành ngựa trưởng thành, có thể cưỡi được rồi.
“Ngựa...”
“Đúng vậy, ngựa!” Ba Hổ ôm hai đứa nhỏ nhìn đi nhìn lại, vừa nãy là đứa nào nói nhỉ? “Nào, gọi cha đi.” Hắn xoay hai đứa nhỏ lại, ba cha con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797316/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.