“Hôm nay đúng là ngày lành.” Mật Nương nói.
“Còn không phải sao.” Phán Đệ nói tiếp, nàng gắp một đũa thịt bò cho Oanh Nương: “Đừng nhìn lung tung nữa, ăn nhiều thịt vào.” Thịt bò ngày thường các nàng không nỡ mua.
“Chỉ còn ngươi với Lan Nương, có muốn ta để ý giúp không?” Mật Nương chủ động hỏi.
Phán Đệ đang nhai phải miếng gân bò, cau mày cố nhai nát nuốt xuống rồi mới mở miệng: “Ta không vội, chờ Uyển Nhi gả đi rồi, chỗ ở cũng rộng rãi hơn, ăn ở đều tốt, không định nhắm mắt gả bừa.”
Lan Nương cũng nói không vội: “Đợi lúc nào ta muốn gả, ta cũng nhờ ngươi tìm cho một người đàn ông tốt.”
Mật Nương “Ồ” hai tiếng. Lạ thật, Phán Đệ thì thôi, nàng ta tâm tư sâu, nhiều chủ ý. Nhưng Lan Nương từ lúc đến Mạc Bắc đã luôn vội vã tìm một người đàn ông tốt để gả đi. Hai người họ đã gặp phải chuyện gì à? “Vậy được, có ưng ai thì cứ đến tìm ta, ta hỏi thăm giúp các ngươi.” Mật Nương không hỏi gì thêm.
Tan tiệc, Mật Nương và nhóm Phán Đệ từ chối nhã nhặn việc nhà Triều Bảo cho xe đưa về. Hôm nay trời không rơi tuyết, gió cũng nhẹ, mấy người vừa đi vừa nói cười, túm lấy Uyển Nhi trêu chọc, hỏi khi nào được uống rượu mừng của cô.
Ba Hổ một mình ôm hai đứa nhỏ lẽo đẽo theo sau. Lúc hai nhóm tách ra, hắn mới rảo bước đi song song với Mật Nương. Liếc thấy nụ cười trên mặt nàng, hắn cũng vui lây.
Về gần đến nhà, thấy Hi Jill xách một con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797293/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.