“Ai đó!”
“Là ta, đừng ra, ta rửa tay rửa mặt xong là vào ngay.” Ba Hổ vào nhà bếp, đổ nước ấm, úp mặt vào chậu gỗ, cũng không dám nán lại lâu, lau mặt xong liền bưng chậu gỗ vào phòng.
“Là chỗ tế gò đống ban sáng. Để tranh giành dê bò, hổ sói đ.á.n.h nhau một trận.” Ba Hổ cởi giày ngâm chân. Chân vừa nhúng vào nước ấm, hắn không kìm được mà rùng mình một cái: “Còn có người, là người Trung Nguyên di dời từ phía bắc tới. Bọn họ chắc là đi trộm dê về ăn, nhưng đụng phải hổ sói.”
“Tình hình thế nào?” Mật Nương nghiêng người hỏi.
Ba Hổ không nói gì.
“C.h.ế.t hết rồi à?”
“Ừm, c.h.ế.t t.h.ả.m lắm.” Ba Hổ lau chân, nước cũng không thèm đổ. Hắn lột xiêm y ném lên ghế, chui vào chăn ôm chặt lấy Mật Nương. Đây không phải lần đầu hắn thấy người c.h.ế.t, lúc Tô Hợp c.h.ế.t bị kéo ra ngoài chôn, hắn còn ngồi trên lưng ngựa nhìn rõ mồn một. Nhưng lần này... Lúc họ đến, chỉ còn lại tay chân cụt lủn và mấy cái đầu đỏ trắng lẫn lộn cắm trên nền tuyết, mặt mũi nát bét, ngũ quan không còn nguyên vẹn. Gã đồ tể gan dạ nhất nhìn thấy cũng không nhịn được quay đầu nôn thốc nôn tháo.
“Không biết c.h.ế.t bao nhiêu người, Hỗ huyện thừa chắc giờ này đang ở cứu tế viện thống kê nhân số.”
Mật Nương ôm lấy đầu gã đàn ông, tay luồn vào tóc hắn chầm chậm vuốt ve: “Ngươi cũng nôn à?”
“Ta không, ta đang bận gọi mấy con chó. Hổ sói đi cả rồi, cũng không cần dùng đến ta, nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797287/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.