“Được, ta về hỏi giúp ngươi.” Mật Nương đồng ý.
“Nếu chuyện không thành, ngươi có thể giữ bí mật giúp ta, đừng nói ra ngoài được không?”
“Được.” Mật Nương lại gật đầu.
Lúc nàng về đến nhà, đã thấy Ba Hổ đứng ngoài cửa. Thấy nàng, hắn liền hỏi: “Azil mã về cả buổi rồi, sao nàng về muộn thế?”
Bên kia Bạch Mai cũng bị hỏi y như vậy. Nàng đứng ở cửa phủi tuyết trên giày da dê, vào nhà mới cẩn thận cởi ra, đổi sang một đôi giày vải. Nàng chỉ có đúng một đôi giày mùa đông này.
“Ngồi bí bách quá, ta ra ngoài đi dạo một vòng, thấy có nhà người ta trát phân trâu ướt lên tường. Ta đi hỏi thì họ nói làm thế để nó khô lại, lúc xúc xuống đem đi nhóm lửa.”
“Vậy chờ đến hôm nghỉ, chúng ta qua nhà Mật Nương xúc mấy sọt phân trâu ướt về trát lên tường.” Phán Đệ lên tiếng. Các cô không nuôi bò, lúc nào nhặt phân trâu cũng lo không đủ đốt, toàn phải dùng dè sẻn. Ban đêm chen chúc ngủ với nhau mà vẫn bị lạnh tỉnh.
Bạch Mai không nói gì, đi vào bếp nhóm lửa nấu cơm.
…
“Vậy ta về nói với cha mẹ ta ngay, Bạch Mai bằng lòng gả qua lúc nào, ta lập tức mang sính lễ đến cửa.” Triều Bảo vui ra mặt. Ra cửa gặp con ch.ó nào cũng bế lên xoay vòng vòng. Hắn nhớ cô nương Bạch Mai này, lần đầu nghe tên cô, hắn còn khen tên hay. Hắn cũng từng bắt chuyện, nhưng cô tính tình lạnh lùng, ít nói, hắn nói hai câu cô mới đáp một tiếng. Bị bẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797284/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.