“Vậy thì tự mình chị đến là tốt rồi.” Mộc Hương cố chấp nhìn Mật Nương chằm chằm.
Mật Nương liếc nhìn Chung Tề, giơ bàn tay phải đã từng cầm sừng dê đ.â.m c.h.ế.t Tô Hợp lên, cười tủm tỉm nói: “Thế thì e là không tiện rồi, ta không đi đâu.” Việc g.i.ế.c c.h.ế.t Tô Hợp là chuyện khiến nàng có thể kiêu hãnh cả đời, Chung Tề vì việc này mà khinh thường nàng, coi rẻ nàng, thì đời này nàng không thể ngồi cùng bàn ăn cơm với hắn, càng đừng nói là đến chúc mừng tân hôn cho hắn.
Chung Tề để ý thấy ánh mắt Mật Nương liếc về phía hắn. Đợi mọi người đi rồi, hắn mới hỏi Mộc Hương: “Lời đó của cô ấy là có ý gì? Tại sao bằng lòng tặng lễ mà lại không muốn đến ăn tiệc?”
Mộc Hương không thèm đáp, dắt hai con dê vào chuồng.
“Này, nàng nói gì đi chứ, có phải ta chọc nàng giận đâu.” Chung Tề lẽo đẽo theo sau.
“Chị ấy biết chàng có thành kiến với chị ấy, về chuyện g.i.ế.c Tô Hợp.”
“Cái, cái này...” Chung Tề “ai da” một tiếng: “Ta lỡ miệng nói bậy thôi, sao nàng lại nói ra thế?”
“Có nói bậy hay không tự chàng rõ nhất.” Mộc Hương cười lạnh một tiếng: “Chàng nghĩ lại vị trí chàng vừa đứng xem, hận không thể cách chị ấy tám trượng. Đâu phải ai cũng không có mắt.” Nàng đột nhiên quay đầu lại, dò xét nhìn chằm chằm hắn: “Đôi khi ta không nhịn được mà nghĩ, nếu sau này ta gặp chuyện bị người ta bắt cóc, ta vì mạng sống mà g.i.ế.c người, chàng có sợ hãi ta không, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797275/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.