“Không thích ăn bánh bao đường à?” Ba Hổ thấy nàng c.ắ.n một miếng đã nhăn mặt, liền gắp lại, nói: “Không muốn ăn thì thôi, còn lại để ta ăn. Không phải nàng thích ăn ngọt sao? Sao cái này lại không thích?” Đường ở Mạc Bắc bán rất đắt, nhà người thường đều là vào dịp lễ tết mới chiên một nồi bánh bao đường. Cứ nhìn Azil Mã là biết, có bánh bao đường nó còn chẳng thèm ăn thịt dê.
“Mùi mỡ ngấy quá.” Mỡ dê xào rau nàng còn chê ngấy, huống chi là bánh bao chiên bằng mỡ dê, c.ắ.n một miếng ngập cả miệng mỡ, như là đang uống mỡ dê vậy. Mật Nương vội vàng ăn một thìa cháo đậu đặc để át đi mùi vị.
“Vậy nàng ăn nhiều canh củ cải thịt dê đi.” Ba Hổ không thấy khó ăn, hắn lại thích cái vị này, “Hay là ta nướng cho nàng hai cái bánh hành?”
“Thôi, ta không đói. Chiều c.ắ.n không ít hạt dưa, hạt phỉ, đậu phộng cũng ăn không ít.” Mật Nương chỉ ăn cháo. Cháo đậu đỏ đặc sệt, ấm nóng trôi vào bụng. Đậu đỏ mềm, táo đỏ nhừ, chỉ có một vị ngọt thanh, hương vị vừa vặn.
Đêm bão tuyết, ăn cơm xong Mật Nương đi rửa bát, Ba Hổ đưa Azil Mã về. Hắn băng qua gió tuyết trở về, đi đến bờ sông xem tình hình mặt nước đóng băng. Ven bờ đã nổi lên một lớp băng dày bằng nửa cánh tay, sáng mai chắc là có thể đóng băng toàn bộ.
“Trễ thế này còn ở ngoài à?” Theo tiếng nói, một cái thùng nước bị ném xuống sông.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797268/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.