Vẻ mặt vờ vĩnh của Ba Hổ lập tức tan vỡ, ánh mắt hắn lấp lóe, giả ngốc nói: "Nàng nói gì ta nghe không hiểu nhỉ? Đổi cừu gì? Cừu của nàng bệnh c.h.ế.t khi nào, không phải vẫn sống sờ sờ à?” Bàn tay che tim buông xuống, nắm thành quyền giấu sau lưng.
Ồ, lúc này còn giả ngây không thừa nhận. Mật Nương chỉ tiếc là nàng đã gả cho Ba Hổ, nếu là đổi sang nam nhân khác, nàng đã bắt hắn hối hận rồi.
“Ta buộc dây thừng trên sừng cừu, chắc chàng không để ý.” Mật Nương bảo hắn nhổ cho nàng một cọng cỏ dưới đất. Thấy hắn không động đậy, nàng ưỡn bụng húc hắn một cái. “Xem chàng chột dạ kìa, chậc chậc.”
“Nói chuyện thì nói chuyện, sao lại động thủ?” Ba Hổ thần sắc hoảng hốt. Hắn thật sự không chú ý đến sợi dây thừng trên sừng cừu. Hắn đành cúi xuống nhổ một cọng cỏ đưa cho Mật Nương, nhìn nàng thuần thục thắt hai cái nút rút vào nhau.
“Nàng buộc nút thừng kiểu gì? Nếu quên rồi ta nhắc cho nàng nhớ?” Mật Nương giơ tay véo má hắn. Nhìn bốn phía không có ai, nàng ấn cổ nam nhân xuống, c.ắ.n nhẹ vào cằm hắn một cái. Ánh mắt đầy khiêu khích khiến nàng trông kiều diễm vô cùng.
Nút cỏ xanh biếc đung đưa trước mắt. Ba Hổ như bị bóp cổ, không nói được lời nào, ngón chân kẹp cọng cỏ, nhổ lên rồi lại vứt xuống, tiếp tục kẹp, cúi đầu không dám nhìn Mật Nương.
“Không ngờ ta sẽ phát hiện đúng không?”
Đúng là không ngờ. Hơn nữa phát hiện rồi mà vẫn nhịn không nói.
“Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797215/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.