Nhưng hai con ch.ó còn ít nói hơn hắn, mở miệng chỉ để đòi ăn, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, chúng quyết không sủa thừa một tiếng.
Ba Hổ nghỉ lấy sức xong, ngồi dậy, nhấc chân Mật Nương đặt lên đùi mình. "Nàng chỉ cần lo nấu cơm ba bữa là được rồi. Mấy việc khác không vội, mấy hôm nay việc nhiều thật, nhưng cũng không thiếu một mình nàng." Hắn ấn thử một cái, bắp chân lõm một lỗ. Điều này khiến hắn không dám dùng sức.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
"Ngày mai ta đưa nàng đến nhà Hỗ huyện thừa, tìm người bạn của ông ấy khám cho nàng xem sao. Mang thai sao chân lại sưng thế này." Người đàn ông gãi gãi ngực. Hắn lo lắm nhưng không dám nói ra, sợ Mật Nương bất an.
"Chàng không sợ bị nhận ra, mất mặt à?" Mật Nương cười khúc khích.
Thì cũng đành chịu. Ba Hổ vò mặt. "Ta mặt dày, không sợ bị cười."
Hắn không sợ mất mặt, nhưng Mật Nương sợ. "Thôi, không cần đi đâu. Ta nhớ lúc mẹ ta m.a.n.g t.h.a.i tiểu đệ, chân cũng bị sưng. Chắc là ta giống mẹ ta thôi."
Lúc này Ba Hổ mới nhớ đến mẹ mình. Khi hắn cần bà nhất, bà vĩnh viễn không có ở đây.
"Ngủ sớm đi. Sáng mai chàng lại phải dậy sớm." Mật Nương rụt chân lại, nằm nghiêng. Sáng mai, trời chưa sáng, Ba Hổ lại phải lặp lại công việc của hôm qua, hôm kia: kiểm kê dê con, xem xét tình hình dê mẹ bò mẹ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797200/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.