Mục Nhân đại gia cười ha hả, không giải thích gì. Ông không thể nói là ông đắp cho mẹ Ba Hổ được.
“Vào nhà nói chuyện.” Mật Nương liếc nhìn Mục Nhân đại gia, để Ba Hổ hưởng ké cái lợi này.
Vào nhà rồi, Mộc Hương vẫn không nhịn được mà ló đầu ra ngoài xem. Mắt nàng tràn đầy vẻ ngưỡng mộ. Ba Hổ trông thô kệch thế kia mà lại vì làm vui lòng Mật Nương mà đắp cả nửa sân người tuyết.
“Nàng tìm ta chỉ để đến xem người tuyết à? Thích thì về nhà cũng đắp một hàng đi. Bây giờ thiếu ăn thiếu uống chứ tuyệt đối không thiếu tuyết.”
“Sao có thể giống nhau được. Ta chỉ thèm được người khác đắp cho mình thôi.” Lời Mộc Hương vừa thốt ra liền nghĩ đến Ba Căn. Nàng dừng một chút rồi nói: “Ta đến đây là có việc muốn nhờ nàng. Ta nghe người ta nói dê Ba Hổ nuôi đẻ con tốt lắm, nên định sang năm thuê ba năm mươi con.”
“Thuê nhiều vậy à?”
“Ít hơn một chút cũng được. Nàng giúp ta hỏi Ba Hổ xem chàng ấy có thể cho ta thuê bao nhiêu.” Mộc Hương nắm chặt tay, mặt thoáng nét cương quyết: “Ta cũng chỉ nhân mấy năm nay đ.á.n.h cược một phen. Thành công thì sau này ta lấy chồng cũng không bị người ta kén chọn. Thất bại thì ta đến nhà nàng làm người hầu, dù sao cũng tốt hơn đi nhà người khác.” Dù tốt hay xấu nàng đều chấp nhận, không muốn cứ lửng lơ không tốt không xấu thế này nữa.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797191/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.