“Triều Bảo, đổi ca.” Ba Hổ mỏi tay, đứng dậy vung vẩy cánh tay. Thấy Mật Nương đang cọ cọ chân trên mặt băng, hắn đi qua, nắm lấy cổ tay nàng, thấp giọng nói: “Ta đỡ nàng, nàng thử trượt hai bước xem.”
“Đế giày không bằng phẳng.”
“Kiễng mũi chân lên.” Mật Nương chỉ cao đến vai Ba Hổ, có kiễng chân cũng không chạm được cằm hắn. Người đàn ông kẹp chặt hai bên nách nàng, xoay một vòng tại chỗ. Mật Nương cảm thấy người nhẹ bẫng, "xoẹt" một cái, trượt đi, để lại hai đường cong duyên dáng trên mặt băng.
“Làm lại lần nữa đi, ta còn chưa kịp phản ứng.”
Triều Bảo ngẩng đầu liếc một cái, rồi lại ngượng ngùng cúi đầu đục tiếp. Cậu ta dùng sức quá lớn, "bụp" một tiếng, nước phụt lên. Cậu ta không kịp thu sức, cái dùi sắt trong tay trái suýt nữa rơi tọt xuống hố băng.
“Có nước rồi.” Ba Hổ buông Mật Nương ra, đi tới kéo Triều Bảo dậy, dùng búa đá đục tiếp. Lỗ băng vừa mở rộng, cá bên dưới lập tức nhảy vọt lên.
Ôi, cá nhảy lên kìa! Mật Nương lập tức chạy tới, đá văng mấy con cá đang giãy đành đạch trên mặt băng ra xa, kẻo chúng nó lại nhảy ngược xuống nước.
Tổng cộng bảy con cá. Sau khi dưới nước không còn động tĩnh, Ba Hổ không vội thả lưới, mà chuyển sang một chỗ khác gần đó, cùng Triều Bảo tiếp tục đục. Mật Nương nhét mấy con cá đã đông cứng vào túi da bò, kéo cái túi đi theo Ba Hổ, chuẩn bị tiếp tục nhặt cá.
Ba Hổ bị nhìn chằm chằm, thấy áp lực, bèn tiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797167/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.