“Tối ở lại ăn cơm nhé.” Ba Hổ vội vàng xẻo hai cái đùi dê, cố ý đi tới nói với Mật Nương: “Nàng tiếp các nàng ấy nói chuyện đi, tối nay ta nấu cơm.”
“Bọn ta ăn cơm rồi mới qua, không cần chuẩn bị đâu.” Mộc Hương vội vàng từ chối: “Các nàng cứ làm việc của mình, không cần quan tâm bọn ta. Bọn ta rảnh rỗi không có việc gì làm nên qua tìm việc cho đỡ buồn tay buồn chân thôi.”
“Không sao đâu, hầm thịt dê cũng mất thời gian, chờ hầm xong thì bụng cũng vừa đói.” Mật Nương cũng cầm cây gậy dài, xiên bó cỏ đưa lên trên, hỏi Mộc Hương các nàng xem dọc đường ăn ở thế nào.
“Chiên Bao là do người trong quân đội giúp dựng và dỡ, ăn thì bọn ta tự nấu. Lúc đi đường thì ngồi trên lưng bò, ngoài chịu lạnh một chút thì mọi thứ đều ổn, dù sao lạnh thì có thể xuống chạy bộ cho ấm.” Trước khi xuất phát, các nàng còn lòng đầy lo lắng, nhưng đi xong chuyến này, trong lòng lại thấy vững tin hơn, đến Mạc Bắc đúng là không sai lầm.
“Các nàng bây giờ ở chỗ nào? Vẫn ở Chiên Bao hay là...”
“Cũng là nhà ngói, là một dãy nhà ngói dài, không giống nhà các nàng có sân và tường rào. Bọn ta năm người vẫn ở chung một chỗ. Trong phòng có một cái giường sưởi lớn đủ cho hai người nằm, bên ngoài là một gian bếp gạch nhỏ, bếp lò nối liền với giường sưởi, cũng là chỗ nấu cơm.” Mộc Hương nói.
“Vậy ngày mai các nàng phải tranh thủ đi nhặt phân trâu khô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797159/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.