Trước sau là tiểu viện nhị tiến, bởi vì có ấm sưởi nên phòng ở tiền viện dùng để nấu cơm và ngủ, còn kho thì ở hậu viện Sau khi Ba Hổ cùng nam bộc lái xe kéo lương thực từ Cổ Xuyên về, hai căn phòng đã chất đầy ắp.
“Có ai ở nhà không? Bọn ta là người của nha môn.”
“Có.”
Mật Nương nghe tiếng liền mở cửa sổ ở phòng phơi thịt, bốn con bò đã được xẻ thành từng mảnh lớn, buộc dây treo lên sào phơi, đây là thịt bò khô chuẩn bị cho mùa hè.
Nha dịch thấy người bước ra là một phụ nhân, nam nhân có râu trên mặt hỏi: “Đây có phải là nhà Ba Hổ không?”
“Phải, ngài tìm chàng ấy có việc? Chàng ấy dẫn người hầu vào núi đốn củi rồi, không có ở nhà.”
“Có người làm chủ được là được rồi, hắn có ở nhà hay không không quan trọng.” Thấy trong nhà chỉ có một phụ nhân, nha dịch cũng không yêu cầu vào trong.
Ba người đứng ở cổng nhà nói chuyện: “Chuyện là thế này, Hộ huyện thừa sai bọn ta xuống từng nhà thu ba mươi cân thịt, bởi vì dân chạy nạn lên phương Bắc thiếu thịt qua mùa đông, người địa phương chúng ta cũng nên quyên góp chút lương thực và thịt để họ có thể không bị đói trong mùa đông này.”
“Được, ngài xin chờ một lát, ta vào cắt thịt ngay đây.” Mật Nương không chút do dự, lúc này cũng không thấy tiếc thịt nữa.
Nàng nhắm chừng miếng thịt bò không xương cắt xuống một dải dài, cân lên thấy không chỉ ba mươi cân.
Nha dịch nhìn qua cũng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797138/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.