Ba Hổ mừng thầm, vào nhà lấy chăn đắp trên giường và tấm nỉ ra, nghe Mật Nương hỏi tại sao lại mang thêm đồ, hắn giải thích là sợ nàng bị gió lạnh.
Đồng cỏ của mỗi nhà cách xa nhau, tiếng gió rít và tiếng bò cừu ồn ào át đi tiếng người nói chuyện, hai đồng cỏ liền kề nhau cũng chỉ thấy ánh lửa chứ không nghe thấy tiếng người. Mật Nương nằm trong chăn mơ mơ hồ hồ bị nam nhân lột sạch quần áo, một cơn gió lạnh thổi qua làm nàng tỉnh lại, lớn tiếng mắng hắn là súc sinh.
“Suỵt, nhỏ tiếng thôi, có lẽ nàng không biết, bò cừu rất tò mò, chỉ thích xem chuyện náo nhiệt.” Ba Hổ nâng gáy nàng lên bảo nàng nhìn về phía xa, “Nàng xem, có phải có bò cừu không thèm ăn cỏ nữa mà đang nhìn về phía này không? Nàng không muốn bị vây xem đúng không? Thực ra ta không sao cả, tùy nàng thích.”
Giọng nam nhân càng lúc càng mơ hồ, Mật Nương trong chăn kéo lấy tai hắn xoắn một vòng, c.ắ.n chặt môi dưới nheo mắt nhìn vầng trăng không ngừng lắc lư, trăng tối nay là một vầng khuyết, nhưng trong đôi mắt ngấn lệ, nó chao đảo thành một vòng tròn với vô số bóng hình.
Bò cừu đã chìm vào giấc ngủ, nam nhân cong khóe miệng đứng trên thảo nguyên bao la thong thả mặc áo choàng, buộc lại đai lưng xong lại nằm xuống, cuộn tấm nỉ trải dưới đất đắp lên người, ôm nữ nhân đang thở dốc trong chăn huýt một tiếng sáo.
“Tối mai còn đến không?”
Bị lừa một lần chưa đủ, treo cổ mới nhớ đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797131/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.