Mật Nương tỉnh dậy nghe thấy tiếng người nói chuyện ngoài lều, nàng ôm chăn lăn một vòng trên giường, không có gì bất ngờ, chỗ nằm của Ba Hổ đã không còn hơi ấm. Trên đường di chuyển, hắn phải ra lực rất vất vả, mệt đến mức đi cũng lảo đảo, nhưng chỉ cần chợp mắt một lát là tinh thần đã phục hồi. Còn nàng thì khác biệt, chỉ ngồi trên lưng ngựa mà chân tay đã mỏi nhừ, chỉ muốn nằm trong chăn không động đậy.
Tiếng cào cửa quen thuộc vang lên, nàng vỗ giường nói: "Còn sống đây, dậy rồi.” Hễ nàng tỉnh, Đại Hoàng luôn là nhận ra được đầu tiên.
Người ngoài lều nghe thấy động tĩnh, Ba Hổ gọi một tiếng rồi múc một miếng thịt sói trong nồi ném cho Đại Hoàng, thấy Ba Lạp và A Nhĩ Tư Lang cũng vẫy đuôi chạy tới, hắn lại vớt trong nồi ra thêm hai miếng nữa.
"Thôi được rồi, ăn cơm xong rồi cho bọn mi ăn.” Ba con ch.ó chặn cửa, tiếng thở dốc của chúng làm nàng thấy ồn ào.
Mật Nương ở bên kia dọn dẹp xong thì mở cửa, Đại Hoàng thấy vậy vẫy đuôi lại gần thân mật chào hỏi, nó vừa rời đi, hai con ch.ó kia cũng tản ra. Trước khi Đại Hoàng đến, Ba Lạp và A Nhĩ Tư Lang không có thói quen đến trước mặt người để xin ăn trước bữa ăn, Mông Ân đã nhiều lần nói rằng Ba Lạp và A Nhĩ Tư Lang đã bị Đại Hoàng làm hư, trong lời nói không khó để nhận ra là đang trách móc Ba Hổ thiên vị Đại Hoàng.
"Triều Lỗ đại thúc, đã lâu không gặp, vẫn khỏe chứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797120/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.