Cưỡi lạc đà cưỡi ngựa quả thực rất mệt, Mật Nương ngủ một giấc đến sáng, khi nàng ngồi dậy, mép giường bên ngoài sớm đã không còn độ ấm.
"Mật Nương tỉnh rồi à, cơm vừa nấu xong, mau rửa mặt rồi đến ăn cơm đi. Ta đi gọi chủ nhà và Mông Ân về." Mục Nhân đại gia nhìn Mật Nương cười tít mắt, vẻ mặt hiền từ.
Mật Nương cười ngượng ngùng, đợi Ba Hổ quay về, nàng đến gần hỏi: "Chàng dậy từ khi nào vậy? Sao không gọi ta dậy?"
"Có gọi, nàng còn nổi giận với ta." Ba Hổ lắc đầu, vẻ mặt bất đắc dĩ.
"Bịa, chàng cứ tiếp tục bịa đi." Nếu hắn đổi lời khác thì Mật Nương đã tin, khi ngủ bị gọi dậy nàng chưa từng nổi giận bao giờ.
Mục Nhân đại gia nhìn đôi phu thê trẻ nói chuyện thân mật, vừa vui mừng vừa ngưỡng mộ, "Ăn cơm đi, đừng có mà trước mặt hai lão già và một người trẻ độc thân như bọn ta mà tán tỉnh nhau, kích thích đến mức sáng sớm đã không còn khẩu vị rồi."
Trùng hợp thay, Ba Hổ cũng đang định nói chuyện này, hắn chỉ vào chiếc lều bên cạnh nói: "Sau khi ăn cơm, hai người dọn lều ngủ của mình đi, Mật Nương ngủ giấc không sâu, tối qua bị tiếng ngáy của lão làm tỉnh mấy lần. Mông Ân cũng ngáy to, dọn lều ra xa một chút đi."
Mật Nương: “..." Nàng sao lại không biết mình ngủ giấc không sâu từ khi nào, nhưng quả thật nên dọn ra xa một chút, lều cách âm rất kém, chỉ cần thở mạnh một chút người bên ngoài cũng có thể nghe thấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797111/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.