Ba Hổ đi rồi, Mục Nhân và một nam bộc khác nhìn nhau, lén lút cầm dụng cụ đi ra bãi chăn thả, bên ngoài lều chỉ còn lại một nam một nữ im lặng.
"Nàng nói lời đó là có ý gì? Cái người tên Mật Nương đó đã đắc tội gì với nàng sao? Nếu không thì tại sao nàng lại vô duyên vô cớ đi châm ngòi tình cảm của hai người họ?" Mãn Đô Lạp Đồ mặt sa sầm hỏi.
Ân thị không thừa nhận, vả lại Mật Nương thực sự không đắc tội gì với nàng, ta chỉ là thái độ không lạnh không nóng của nàng khiến trong lòng nàng ta không thoải mái. Rõ ràng biết hai người sau này rất có thể là trục lý, lại còn giả vờ như không có chuyện gì, bộ dạng thanh cao. Có gì mà thanh cao chứ? Ngoài một khuôn mặt ra thì chẳng có gì cả.
"Ta là đại tẩu của Ba Hổ, thấy hắn đáng thương, quan tâm một chút thì có gì sai? Phụ mẫu của chàng đối xử với hắn không tốt, hắn lại cưới một người thê tử có tâm địa bất chính, cả đời này chẳng khác nào đầu thai vào cây hoàng liên, khổ đến tận cùng rồi.” Ân thị than vãn với nam nhân của mình, "Một phen có lòng tốt lại không ai cảm kích, sau này ta sẽ không làm cái chuyện khiến người ghét này nữa.”
Mỗi bước mỗi xa
Mãn Đô Lạp Đồ dò xét biểu cảm của nàng ta, thấy nàng ta có vẻ thật sự tủi thân, liền ôm nàng ta an ủi: "Mạc Bắc bọn ta không có cái gọi là trưởng tẩu thay mẫu, huống hồ mẫu thân ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797091/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.