Nếu là tối qua mà nghe được những lời này, Mật Nương nghĩ có lẽ nàng đã thuận theo mà chấp nhận tấm lòng của hắn.
"Ta phải suy nghĩ một chút." Mật Nương do dự, Ba Hổ đ.á.n.h nhau với phụ thân hắn là để bảo vệ mẫu thân hắn, một nam nhân như vậy nàng rất khâm phục, còn ra dáng nam nhân hơn nhiều so với những kẻ cứ im lặng đứng nhìn mẫu thân mình bị đánh.
"Hả? Còn phải nghĩ gì nữa?" Thực ra Ba Hổ cũng không biết nếu Mật Nương chấp nhận hắn, bước tiếp theo hắn nên làm gì. Nhưng nàng chưa gật đầu, hắn lại cảm thấy thấp thỏm.
"Ngươi có thể chần chừ, cớ sao ta không thể?" Mật Nương nhận lấy bình sữa từ tay hắn, ngẩng đầu đầy kiêu ngạo, "Tối mai tiếp tục đưa đến cho ta.”
Người ngoài đều mắng hắn bất hiếu ngỗ ngược, mà Ba Hổ rõ ràng là để tâm đến những lời đồn thổi bên ngoài, Mật Nương theo bản năng không muốn nói ra rằng chính mối quan hệ phụ tử của họ đã ảnh hưởng đến cảm nhận của nàng về hắn.
"Chẳng phải đã ngấy rồi sao?" Ba Hổ không kìm được khóe miệng khẽ nhếch.
Mật Nương không đáp lời, mặt có chút đỏ, nàng chạy như trốn về phía Phán Đệ và Bạch Mai đang đợi mình. Ba Hổ nhìn theo nàng đi xa, rồi quay người vén ống quần ướt sũng chuẩn bị lội qua sông, vừa đặt một chân xuống nước, hắn đột ngột nhìn sang bên trái, một nam nhân đứng sau đống phân bò không biết đã đứng được bao lâu rồi.
Hai nam nhân như những con lạc đà đực trong mùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797088/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.