Ngày hôm sau, những người khác đều đi làm, chỉ có một mình Mật Nương rảnh rỗi. Nàng chủ động nhận việc chăn cừu, dẫn theo Đại Hoàng lùa hai mươi bốn con cừu đi ra xa, nơi càng xa thì cỏ càng tươi tốt, cừu ăn cũng thoải mái hơn.
Từ xa, Đại Hoàng vẫy đuôi sủa hai tiếng về phía con ngựa ngược sáng, Mật Nương đưa tay che mắt khỏi ánh nắng chói chang, mới nhìn rõ bóng người trên lưng ngựa.
Nàng cúi đầu nhìn Đại Hoàng, buông dây xích ch.ó ra, nó quay đầu nhìn nàng một cái, rồi lập tức kéo dây xích chạy vụt đi.
“Chó ngoan, không uổng công ta nuôi mi.” Ba Hổ nhảy xuống ngựa, liếc nhìn bờ sông, bế Đại Hoàng lên hỏi: “Chưa cưỡi ngựa bao giờ đúng không? Hôm nay để mi được thỏa mãn.”
Hắn bế Đại Hoàng đặt lên lưng ngựa, rồi cũng trèo lên ngựa, xách eo con ch.ó lên, hai chân kẹp vào bụng ngựa, con ngựa đen hiền lành vung vó chạy về phía bờ sông.
Đại Hoàng sợ đến mức cụp cả đuôi vào giữa hai chân sau, xuống ngựa thì chân mềm nhũn, nằm bệt xuống đất lè lưỡi, rồi lết về phía chân Mật Nương, sợ hãi không dám động đậy.
Mật Nương nhìn bộ dạng đó của nó mà muốn bật cười, hỏi nam nhân đang đi tới: “Đi cưỡi ngựa à?”
“Không phải, ra ngoài tìm đàn ngựa và đàn lạc đà, ngựa và lạc đà sau khi đóng dấu thì được thả rông trên thảo nguyên, ba ngày năm ngày xác định lại hướng đi một lần là được.”
Khi ở riêng, Ba Hổ vẫn còn chút gượng gạo, nói xong thì không biết nói gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797079/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.