Thế là chỉ có bốn cô nương đi ra bờ sông lấy nước, thừa dịp lúc Bạch Mai đi cùng Mộc Hương tìm chỗ tiện, Phán Đệ khẽ hỏi: "Mật Nương, nghe nói con cừu của ngươi bị ốm à?”
"Ừ, con cừu nhỏ nhất bị tiêu chảy, ba con còn lại đều khỏe mạnh, cừu nhà Ba Hổ cũng không sao cả, chắc không phải bệnh truyền nhiễm, ngươi yên tâm.” Mật Nương tưởng Phán Đệ lo lắng nàng tiếp xúc với cừu bệnh, trở về ngủ sẽ lây cho những con cừu khác.
"Con cừu đó là do chủ nhà của ngươi giúp chữa trị à?" Thấy Mật Nương gật đầu, Phán Đệ ánh mắt phức tạp nhìn nàng, do dự hỏi: "Sao hắn đối xử với ngươi tốt như vậy? Có phải hắn để ý ngươi rồi không?”
Mật Nương ngạc nhiên nhìn nàng ta, giả vờ đùa cợt nói: "Cũng chưa biết chừng, ta là một đại cô nương đàng hoàng, không lười không tham, không buôn chuyện, có nam nhân nào đó để ý cũng là lẽ đương nhiên.”
Tai Phán Đệ nóng lên, có chút nghi ngờ Mật Nương đang ám chỉ mình, nàng ta lúng túng nói: "Ngươi cũng đừng giận, chuyện này không phải ta bịa đặt, là mấy thẩm tử nói chuyện với nhau ta vô tình nghe được thôi.”
"Ồ?" Mật Nương không cần đoán cũng biết là những người cùng làm với nàng ở nhà Ba Hổ, nghiêm túc nói: "Vậy có lẽ các bà ấy đoán sai rồi, Ba Hổ với ta chắc không có ý đó đâu. Tính ra thì ta với hắn cũng chưa từng giao thiệp nhiều, hắn hứng thú với Đại Hoàng hơn, bình sữa cừu ta mang về cũng là do nam nô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797075/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.