Triệu a nãi đã tỉnh dậy từ lâu, thấy hai cô nương vội vàng đẩy cửa bước vào, bà ấy ngồi dậy hỏi: "Có chuyện gì thế?"
"Bên ngoài hình như có sói đến." Mật Nương cảm thấy hơi chột dạ, Triệu a nãi đã dặn dò ban đêm không được ra ngoài, "Cháu và Lan Nương chỉ ngồi ở cửa, không đi xa." Nàng nhỏ giọng giải thích.
"Ừ, ta nghe được." Triệu a nãi lại nằm xuống, nói: "Khóa cửa cẩn thận, ngủ đi, đừng đi ra ngoài nữa."
Môi Mật Nương mấp máy, muốn nói gì đó nhưng rồi lại thôi, nàng kéo Đại Hoàng lại gần, cho nó nằm ở chân mình, rồi cũng nằm xuống ngay sau đó.
Tiếng chó sủa bên ngoài ngày càng gấp gáp, thấp thoáng có tiếng người la hét, Đại Hoàng đứng dậy đi đến cửa cào cào muốn ra ngoài, Mật Nương lại kéo nó lại, sợ nó sủa lớn làm những người đang ngủ thức giấc, còn dùng tay bịt miệng nó lại.
Nàng sợ nó sẽ đánh thức người khác và bị đuổi ra ngoài, rồi lại không biết lượng sức mà sủa điên cuồng, cuối cùng sẽ táng thân trong miệng sói.
Không biết đã qua bao lâu, động tĩnh bên ngoài biến mất, tiếng gió lùa qua bãi cỏ xào xạc lại lọt vào tai, dây thần kinh căng thẳng của Mật Nương thả lỏng, không biết từ lúc nào đã ngủ thiếp đi, trước khi ngủ còn nghĩ phải dậy sớm để thả Đại Hoàng ra ngoài đi xí.
Khi lần nữa mở mắt là bị Đại Hoàng gãi cho tĩnh, Mật Nương ngồi dậy nhìn Đại Hoàng cụp đuôi là biết nó muốn làm gì. Đêm qua ngủ không cởi quần áo, bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797055/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.