Tác giả: Thiếp Tại Sơn Dương
Edit: FioMây khói lững lờ, từng lớp trắng xoá bốc lên không thấy điểm cuối. Quần áo thiếu niên xoay tròn, tay cầm kiếm hơi siết lại.
Gió xoáy qua tóc bên tai thiếu niên, thân hình cao lớn thẳng tắp, mỗi một đường vòng cung ở vai và eo tràn ngập tinh thần phấn chấn.
Chỉ đứng ở đó thôi cũng giống như trăng sáng, như suối rừng, như kiếm ra khỏi vỏ.
Thiếu nữ cách y ba bước cười nhẹ, nói: “Bùi Ngự Chi, ta vẫn luôn muốn tâm sự với ngươi.”
Sự đề phòng với mụ trong lòng Bùi Cảnh càng sâu, chỉ hỏi lại: “Ngươi là Thiên Đạo sao?”
Thiếu nữ nghe vậy, ngón tay như bỗng nhúc nhích, hơi xua tan chút mây mù, khẽ nói: “Thiên Đạo, cái gì là Thiên Đạo, là đạo trời, là ý trời? Trời làm sao có ý chí. Nhưng người đời đều gọi ta như thế, cứ coi là vậy đi.”
Con ngươi Bùi Cảnh tối đi, sát khí trên người đột ngột trở nên kịch liệt.
Rõ ràng Thiên Đạo đã nhận ra, nụ cười dịu êm như ẩn như hiện: “Ngươi muốn giết ta?”
Bùi Cảnh không nói gì.
Thầm nghĩ: Nếu ngày nào đó ta có năng lực, tất nhiên sẽ giết chết ngươi.
Thiên Đạo vẫn nhẹ nhàng hỏi: “Vì sao? Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau mà.”
Tru kiếm lạnh buốt trong tay, thiếu nữ trước mắt cho người ta cảm giác quá đỗi dịu dàng, khiến người ta cảm thấy như được trở về trong lòng mẹ thuở ban sơ, không buồn không lo mê đắm thả lỏng, hơi bất cẩn sẽ rối loạn thần trí.
Liên tục nhắc nhở ngăn cản y là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cam-hoa-vai-chinh-that-bai/1149388/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.