Tác giả: Thiếp Tại Sơn Dương 
Edit: FioKhoảnh khắc thuyền nứt vỡ, năm người gần như đồng thời bay lên. 
Mũi chân chạm lên một ngọn đèn hoa đăng. 
Bàn chân Ngu Thanh Liên ngâm dưới sông hồi lâu, ấy thế mà không chỗ nào thấm nước. Nàng nghiêng đầu, đèn đuốc rọi xuống mặt mỹ nhân, thờ ơ mỉm cười: “Tiêu công tử, người hầu này của ngươi có lai lịch không nhỏ đâu.” 
Tiêu Trạch Thành bay nhảy trong nước, bị làn nước hôi thối làm cho sặc suýt ngất, dưới nước đều là vài con ma da cấp thấp, không đả thương được tu sĩ Trúc Cơ, nhưng cũng khó mà thoát thân dưới sự vướng víu. 
Góc áo của Ngu Thanh Liên nát vụn theo ánh sáng dưới dòng, lại không vươn tay, thản nhiên nói: “Uổng cho nhị công tử nhà họ Tiêu của Thương Hoa, tiện tay cứu một ma tu, không sợ rước hoạ vào cửa?” 
Tiêu Trạch Thành sững sờ nhìn nàng. 
Từ lúc nàng không dính nước đứng trên đèn hoa đăng, chàng ta đã biết thực lực của người trước mắt khủng bố đến mức nào, trừng mắt ngẫm nghĩ, Tiêu Trạch Thành mới bị sắc đẹp làm mơ mắt giờ này mới chậm rãi ngớ ra — Thanh Liên, Thanh Liên, Tịch Vô Đoan, sao mà tên này lại quen tai đến vậy. 
Bùi Cảnh không muốn đụng tới những thứ liên quan đến người chết này, thế là đứng lên thuyền của những người khác. Chủ nhân của con thuyền này đã sợ đến mức trốn vào trong nhà, để lại một thị nữ xinh đẹp tái mặt ngồi đó. 
Một chiếc bàn bày biện trước mặt, chủ nhân của thuyền học đòi văn vẻ, hương liệu trân quý 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cam-hoa-vai-chinh-that-bai/1149371/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.