Tác giả: Thiếp Tại Sơn Dương 
Edit: FioBùi Cảnh hỏi: “Vậy bây giờ hắn có ổn không?” 
Phong chủ Chung Nam Phong nói: “Trường Ngô đóng cửa tu dưỡng một thời gian rồi, ta cũng chưa gặp hắn lần nào.” 
Bùi Cảnh gật đầu. 
Phong chủ Chung Nam Phong: “Nếu sư huynh tới rồi, vậy ta khởi động trận pháp trước.” 
“Được.” 
Trận Khuy Linh vừa khởi động, tiếng xiềng xích rơi thẳng xuống nước từ trên đài cao vang rõ tiếng ầm ầm chấn động. Mà thân thể của chàng trai ngồi nhắm mắt ngủ say ở trung tâm trận pháp bỗng nhiên lắc lư, biến đỏ với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được. 
Bùi Cảnh nhìn lên rồi lại nhìn xuống. 
Trận Khuy Linh có thể móc ra những ký ức rõ nét nhất ẩn kín trong suy nghĩ của con người. Y nhìn thấy đệ tử kia cau mày, răng va vào nhau, tứ chi run rẩy — hiện ra loại trạng thái như rất nóng lại cũng như rất lạnh. Ngay sau đó, hư hoả phừng phừng dấy lên trên đài cao, lửa màu xanh quỷ dị, quay xung quanh đệ tử, thiêu đốt mặt mày cậu ta đến mức lạnh lẽo. 
Bởi vì cánh tay bị xiềng xích giam cầm, cơ thể cậu ta không nhúc nhích được, cứ mãi co ro, mồ hôi lạnh túa đầy mặt mũi. Tuy cách rất xa, nhưng vẫn có thể nghe rõ tiếng nỉ non của thiếu niên mê man trong cơn ác mộng, cậu ta rên rỉ: “Lửa… Lửa cháy thật lớn… Ta đau quá…” 
Một mực lặp lại lửa và đau. 
Trần Hư nói: “Ta chưa bao giờ trông thấy màu lửa này.” 
Bùi Cảnh nói: “Dị hoả, màu lam hoặc xám trắng, có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cam-hoa-vai-chinh-that-bai/1149345/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.