Tác giả: Thiếp Tại Sơn Dương 
Edit: FioVô Vọng Phong, Thập Tứ Châu của Vân Trung, Bùi Cảnh không lạ lẫm gì với nơi này. 
Đầu mối Tịch Vô Đoan đưa ra là một ngôi làng nhỏ cách Thập Tứ Châu của Vân Trung khá xa. 
Làng ở giữa núi rừng, trái phải trước sau đâu đâu cũng là núi, ấy vậy mà không những không cách biệt với thế giới lại còn rất nổi tiếng khắp vùng xung quanh, chỉ riêng mỗi tên thôi đã đặc sắc cực kỳ, thôn Trạng Nguyên. 
Một quán rượu ở thành Vân Trung. 
Bùi Cảnh tựa vào cửa sổ nhìn ra ngoài, đám đông náo nhiệt, tiếng rao hàng không ngớt. Nhìn náo nhiệt phồn hoa hiện giờ, y lại nhớ đến cảnh tiêu điều tan hoang của thành Vân Trung nhìn thấy ngày trước lúc đi ngang qua. Bùi Cảnh lắc đầu, thầm nghĩ: “Hi vọng lần này Thư Diêm không gây ra chuyện gì quá phiền nhiễu.” 
Cảnh tượng xác chết khắp nơi, máu chảy thành sông thê thảm vô cùng. 
Cho dù đã nhìn bao nhiêu lần thì vẫn cảm thấy đau lòng hoảng hốt. 
Ngu Thanh Liên dùng thìa khuấy trà, chống cằm, cũng nghiêng đầu nhìn ra ngoài, chậm rãi lên tiếng: “Ta nghe nói, năm đó chưởng môn Thập Tứ Châu của Vân Trung tẩu hoả nhập ma, lấy người làm thức ăn, toàn bộ môn phái từ trên xuống dưới đều mê muội nhập ma, hại dân chúng dưới chân núi thành Vân Trung khổ không chịu nổi. Hiện giờ nơi đây thái bình, thật sự khó mà tưởng tượng rằng nó từng là chốn địa ngục.” 
Bùi Cảnh nói: “Cho nên mỗi lần qua đây, ta đều nhớ tới Bùi sư huynh đứng đầu tranh đầu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cam-hoa-vai-chinh-that-bai/1149321/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.