Đẩy bè gỗ xuống biển, hai vợ chồng cũng lên theo, sau đó vung mái chèo. Ban đầu còn chưa tìm đúng hướng, sau đó mới ổn định, bè gỗ chậm rãi hướng đến đảo hoang mới.
Chèo được một lúc, Giang Hoãn không nhịn được nhìn trời, nói với vợ: “Sao anh thấy trời hôm nay không xanh bằng trước nhỉ? Không phải sắp mưa đấy chứ?”
Quan Hướng Lê trừng mắt nhìn Giang Hoãn: “Thời tiết đẹp thế này, anh đừng có nói gở.”
Một nhà ba người vừa trò chuyện vừa chèo bè, cũng coi như thư thái.
Chỉ là khi chèo được khoảng nửa đường, trên biển nổi gió. Một con sóng đánh tới, Giang Hoãn không giữ thăng bằng tốt, chiếc bè gỗ thế mà lật úp, ba người trong nhà lập tức rơi xuống biển.
Cũng may hai vợ chồng đều biết bơi, Đóa Đóa lại mặc áo phao, dù rơi xuống biển cũng chỉ hơi hoảng sợ, rất nhanh đã nổi lên mặt nước.
“Mọi người thấy sao, có cần cứu hộ không?” Nhân viên an ninh trên xuồng cao tốc đi theo sau bè gỗ nhà Giang Hoãn đã nhảy xuống biển, nhưng không lập tức cứu hộ, cũng là vì thấy bọn họ không gặp nguy hiểm gì.
“Không cần! Chúng tôi có thể tự lo được.” Giang Hoãn lập tức từ chối, sợ mấy nhân viên an ninh này vừa cứu hộ, lại đưa bọn họ về đảo B, vậy chẳng phải anh ta chèo mệt mỏi nãy giờ thành công cốc sao.
Giang Hoãn và Quan Hướng Lê vội vàng vớt những đồ tiếp tế rơi xuống biển gần đó. Cũng may đồ không nhiều, đều được đóng gói rất chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ca-nha-than-thu-hien-nguyen-hinh-tren-show-giai-tri/3709411/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.