Sau khi xuống biển sâu, Long Thanh Thanh lập tức giải phóng long tức.
Không loài thủy tộc nào có thể cưỡng lại sức hấp dẫn của long tức, rất nhanh đã có một đám hải sản nhỏ tụ tập xung quanh Long Thanh Thanh. Nhưng dần dần cũng có những con vật to lớn kéo đến. Trong số đó có không ít sinh vật mà Long Thanh Thanh không gọi được tên, cũng có một số loài mà ai cũng biết, ví dụ như cá voi sát thủ, cá voi lưng gù, cá mập, cá đuối...
"Có ai trong số các ngươi nguyện ý tạm thời làm phương tiện di chuyển cho ta, đưa ta qua lại giữa các hoang đảo không?" Long Thanh Thanh hỏi.
Sống ở quần đảo hoang này, chắc chắn không thể tránh khỏi việc phải di chuyển qua lại giữa các đảo. Trước tiên là phải chuyển đến đảo hoang mới, sau này biết đâu còn phải đến các đảo hoang khác, nơi những người chơi khác đang ở để săn bắt gia súc mà chương trình thả xuống, thế nên cần phải có một "phương tiện di chuyển" trên biển. Tuy tốc độ của Thanh Thanh ở dưới biển nhanh hơn, nhưng mang theo đồ ăn cùng lúc thì không tiện lắm.
Mấy con sinh vật biển to xác này, cho dù chưa thức tỉnh linh trí, nhưng đều rất thông minh. Hơn nữa chúng vốn dĩ đã rất gần gũi với Long tộc, nghe vậy lập tức phát ra đủ loại âm thanh để thu hút sự chú ý của Thanh Thanh, sôi nổi bày tỏ sự sẵn lòng. Trong đó, có một con cá voi sát thủ còn xông thẳng đến trước mặt Thanh Thanh, kêu lên mấy tiếng "ư ử", còn cọ cọ vào người cô.
Thanh Thanh quyết định chọn cá voi sát thủ. Con cá voi này thoạt nhìn hình như vẫn chưa trưởng thành, nhưng chiều dài cơ thể đã lên tới sáu mét. Tuy chưa mở linh trí, nhưng cá voi sát thủ vốn dĩ đã có chỉ số IQ rất cao, lại có bản năng gần gũi với loài đứng đầu thủy tộc.
Thanh Thanh vừa chọn con cá voi sát thủ, nó đã vui đến mức cứ bơi vòng vòng quanh cô.
Thanh Thanh vỗ vỗ lên cái đầu to của cá voi sát thủ, bảo nó chờ ở vùng biển gần bờ, cô sẽ đi đón Đản Đản trước. Nhưng mà trước khi lên bờ, cô còn phải chuẩn bị nguyên liệu cho bữa tối, để Phượng Ly Cửu xử lý trước, như vậy cũng có thể ăn cơm sớm hơn một chút.
Tuy cô đã thu thập được không ít nguyên liệu trên đảo hoang mới, nhưng toàn là rau dại, nấm và trái cây, chắc chắn là không đủ no. Thế nên, cô lại thuận tay bắt thêm hai con tôm hùm to ở gần đó.
Đản Đản đã chờ sẵn trên bờ rồi, sợ mẹ bỏ cậu bé lại một mình đi mất.
Thanh Thanh ném hai con tôm hùm cho Phượng Ly Cửu: "Anh xử lý hai con tôm hùm này trước đi, em với Đản Đản đi dọn đồ đến đảo hoang mới, ít nhất cũng phải một tiếng rưỡi nữa mới quay lại."
Phượng Ly Cửu gật đầu, lại nhìn con cá voi sát thủ trên mặt biển không xa, cảm thấy dùng cá voi sát thủ làm phương tiện di chuyển đúng là một ý tưởng tuyệt vời. Vừa hay bọn họ chuyển nhà đến đảo hoang mới thì không cần phải kết bè nữa, đỡ tốn công sức. Hơn nữa bè cũng không an toàn, lỡ có một con sóng đánh tới, biết đâu anh sẽ bị rơi xuống biển.
Thanh Thanh nghĩ đến số đồ kia hơi nhiều, lại đi vào lều lấy ba lô và dây nylon. Bởi vì cá voi sát thủ không thể đến quá gần bờ, nếu không sẽ dễ bị mắc cạn, nên đoạn đường biển này Thanh Thanh đành phải ôm Đản Đản bơi qua.
Phượng Ly Cửu xách hai con tôm hùm lên, phát hiện chúng đúng là to thật, mỗi con đều nặng hơn mười ký. Nhưng mà loại này vỏ dày thịt ít, cũng không sợ ăn không hết.
Nhìn hai con tôm hùm này, khán giả trong phòng livestream đã có người nhận ra:
【A a a, nếu tôi không nhìn nhầm thì đây mẹ nó là tôm hùm Úc phải không?】
【Sao tôi thấy giống tôm hùm New Zealand nhỉ.】
【Chắc chắn là tôm hùm Úc rồi. Nhưng mà, Thịnh Thanh Thanh bắt tôm hùm Úc kiểu gì vậy, đây đâu phải cùng một vùng biển đâu.】
【Đúng vậy, cái này hơi sai sai rồi đấy.】
【Có gian lận! Chắc chắn là gian lận! Chắc chắn là chương trình cố tình sắp xếp cho Thịnh Thanh Thanh. Hừ, giả tạo quá thể.】
【Tôi cũng thấy sai sai, sao Thịnh Thanh Thanh có thể bắt được tôm hùm Úc được?】
【Nghĩ nhiều rồi đấy, Thịnh Thanh Thanh ngay cả cá hồi cũng bắt được, sao lại không bắt được tôm hùm Úc?】
Phó đạo diễn cũng thấy những bình luận này, ông ta thật muốn ngửa mặt lên trời thở dài, nếu bọn họ mà có bản lĩnh này, thì giữ tôm hùm Úc lại ăn một mình không thơm hơn à? Ông ta cũng muốn ăn tôm hùm to lắm chứ! Không được nghĩ nữa, càng nghĩ càng thèm.
Chậc chậc, khách mời tham gia show sinh tồn ăn còn ngon hơn cả đội ngũ chương trình, biết kêu ai đây?
Thấy Thanh Thanh định dẫn Đản Đản đi, phó đạo diễn lập tức muốn ngăn lại. Sao mới rời khỏi đảo hoang kia đã muốn quay lại rồi, lại còn dẫn theo cả trẻ con nữa chứ. Nhưng nhìn thấy Thanh Thanh vậy mà có thể sai khiến cả cá voi sát thủ, ông ta cũng không biết nói gì hơn.
Ừm, bây giờ ông ta cũng nghĩ thông rồi, Thịnh Thanh Thanh không thể dùng tiêu chuẩn của người thường để đánh giá được nữa.
Vốn dĩ Thanh Thanh muốn giữ kín thôi, nhưng không còn cách nào khác. Cô hái rất nhiều thứ, lại còn phải mang theo Đản Đản, nên chỉ có thể tìm người giúp đỡ.
Thật ra cô muốn chuyển nhà luôn, dẫn cả Phượng Ly Cửu đi cùng. Nhưng nhìn trời cũng không còn sớm nữa, lại còn phải dọn dẹp đồ đạc, chuyển đến đảo hoang mới rồi lại phải dựng lều, nấu cơm tối, thời gian sẽ không đủ. Vậy nên cứ để ngày mai đi.
Đặt Đản Đản lên lưng cá voi sát thủ, Thanh Thanh cũng trèo lên theo. Chỉ hướng xong, cô lại vỗ lên đầu cá voi sát thủ, ra hiệu có thể đi rồi.
Cá voi sát thủ vui vẻ vẫy đuôi, bơi nhanh về phía đảo hoang mới. Thanh Thanh ngồi trên lưng cá voi sát thủ, Đản Đản bị cô giữ chặt trong lòng, tránh cho cá voi sát thủ bơi quá nhanh, nhỡ Đản Đản nghịch ngợm rồi rơi xuống.
Mặc dù vậy, Đản Đản vẫn rất phấn khích. Cậu bé cứ "oa oa" mãi, rõ ràng là đang coi cá voi sát thủ như tàu lượn siêu tốc rồi. Tuy cậu bé chưa từng được ngồi tàu lượn siêu tốc ở công viên giải trí, nhưng cậu bé đã xem trên tivi rồi mà.
Khán giả trong phòng livestream được một phen ghen tị:
【Trời ơi, là cá voi sát thủ kìa~ Được gần gũi với cá voi sát thủ như vậy, ai mà không ghen tị chứ.】
【Không phải, sao Thịnh Thanh Thanh có thể khiến cá voi sát thủ nghe lời như vậy? Vậy mà còn đồng ý đưa bọn họ đến đảo hoang mới nữa chứ.】
【Tôi phát hiện ra rồi, Thịnh Thanh Thanh căn bản không phải người thường, cô ấy là thức tỉnh huyết mạch thượng cổ nào đó phải không?】
【A, tại sao loài người lại âm thầm tiến hóa mà không dẫn theo tôi, tôi không phục!】
【Không phải, những khách mời khác đều đang tích cực sinh tồn trên đảo hoang, Thịnh Thanh Thanh dựa vào ngoại lực như vậy, không ổn lắm đâu.】
【Hừ, nếu những khách mời khác có bản lĩnh này, thì họ cũng có thể dựa vào mà, việc này cũng không vi phạm quy định.】
【Haha, tôi đoán chương trình sắp cười c.h.ế.t rồi, chắc chắn sẽ lại lên hot search nhanh thôi.】
Phó đạo diễn nhìn dữ liệu hậu trường đúng là rất vui, nghe nói có cá voi sát thủ, lại có một lượng lớn khán giả tràn vào. Phải biết rằng mọi người thường xem cá voi sát thủ ở thủy cung, cá voi sát thủ hoang dã như thế này thú vị hơn nhiều.
Nhờ có cá voi sát thủ giúp đỡ, hơn nửa tiếng sau, hai mẹ con đã thuận lợi đến đảo hoang mới. Nhưng tốc độ này vẫn chậm hơn so với việc Thanh Thanh tự bơi qua.
Xuống khỏi lưng cá voi sát thủ, Thanh Thanh lại bế Đản Đản lên bờ.
Đi thêm một đoạn nữa, mới đến chỗ Thanh Thanh cất đồ. Những thứ này vẫn còn nguyên vẹn, không có con vật nào dám động vào, có lẽ là do cảm nhận được hơi thở mạnh mẽ mà Thanh Thanh để lại.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]