Chương trước
Chương sau
Khi hai mẹ con đến gần biển, nhân viên an ninh phụ trách nhóm của họ đã ở gần đó, đề phòng khách mời xảy ra sự cố. Tất nhiên, chủ yếu vẫn là đảm bảo an toàn cho trẻ nhỏ.

Nghe nói Long Thanh Thanh muốn xuống biển bắt cá, những người này đều tỏ vẻ chờ xem kịch vui. Gần bờ biển rất ít khi có cá đến gần, làm sao có thể bắt được cá.

Long Thanh Thanh bơi vài vòng dưới biển, mãi đến khi cảm thấy có rất nhiều cá tôm đến gần mới lên bờ, cô thắt nút chỗ rách trên lưới, tùy ý quăng vài cái về phía nơi cá tôm tụ tập, liền bắt được không ít hải sản.

Long Thanh Thanh xách chiến lợi phẩm lên bờ, Đản Đản lập tức chạy đến xem.

"Oa mẹ ơi, nhiều cá với tôm thế!" Đản Đản vô cùng phấn khích, còn muốn đưa tay nhỏ ra bắt, nhưng bị Long Thanh Thanh ngăn lại, trong đó còn có cua, bị kẹp một cái thì rất đau.

Trong lưới có hơn chục con tôm to bằng bàn tay người lớn, một con cá vàng nặng hơn bốn cân, bảy tám con ghẹ to béo. Giữa lưới còn có vài con cá con tôm nhỏ, Long Thanh Thanh thấy quá nhỏ, liền giũ lưới ném trả xuống biển.

Tuy hải sản không nhiều, nhưng Long Thanh Thanh quyết định ăn hết chỗ này trước, đến tối sẽ bắt thêm.

Long Thanh Thanh đang định dẫn Đản Đản về, thì Đản Đản đã vồ lấy lưới cá chuẩn bị khoe chiến công: "Mẹ, con mang cho bố xem." Nói xong cậu bé liền lạch bạch chạy về phía Phượng Ly Cửu, vừa chạy vừa hô: "Bố ơi, con với mẹ bắt được nhiều cá tôm cua lắm."

Lúc này, Phượng Ly Cửu lại không được nhàn nhã như hai mẹ con, anh sắp tức điên lên rồi.

Vì trên đảo không có nước ngọt, Phượng Ly Cửu chỉ có thể ra bờ biển dùng cát biển lau qua bát đũa, rồi rửa sạch. Sau đó liền đi tìm những vật tư còn sót lại.

Hoang đảo nhỏ cũng có cái lợi, rất nhanh anh lại tìm thấy thêm mấy món đồ mà nhân viên chương trình đặt rải rác.

Phượng Ly Cửu đầu tiên tìm thấy một cái nồi inox, chỉ là đáy nồi bị móp một chỗ. Còn có một cuộn dây nilon. Sở dĩ có dây nilon, hoàn toàn là vì để khách mời tiện làm bè gỗ đến các hoang đảo khác, coi như là vật dụng tiêu chuẩn. Ngoài ra còn có một cái thùng nhựa đựng nước, bên trong có khoảng 2 lít nước. Có cái thùng này, sau này dùng nước sẽ tiện hơn nhiều.

Khi tìm thấy chiếc xẻng đa năng, Phượng Ly Cửu còn khá vui mừng. Phải biết là khi sinh tồn ngoài trời, có một chiếc xẻng đa năng thì vô cùng hữu ích, không chỉ có thể dùng làm dao, làm xẻng, mà còn có thể xiên cá, đập đá. Nhưng khi phát hiện ra chiếc xẻng này bị mẻ một miếng, Phượng Ly Cửu lập tức nổi giận.

Những thứ mà nhà anh tìm được, lưới đánh cá bị rách, cán d.a.o bị gãy, nồi inox bị móp, ngay cả xẻng đa năng cũng bị mẻ. Chẳng lẽ nhà anh là thùng rác hay sao?



Anh cũng không tìm đồ nữa, tìm một chỗ râm mát ngồi xuống, click vào phòng livestream của các khách mời khác.

Lúc này Giang Hoãn và vợ cũng đang lùng sục khắp hoang đảo tìm vật tư. Phượng Ly Cửu xem một lúc, phát hiện đồ mà họ tìm được đều lành lặn, không có thứ gì bị hỏng.

Phòng livestream của các khách mời khác cũng gần như vậy, mọi người đều đang tìm vật tư, nhưng không có ai giống nhà anh, tìm được một đống đồ hỏng, rõ ràng là nhà anh bị nhắm vào.

Anh chưa từng chịu ấm ức như vậy, đang định đi tìm tổ chương trình nói chuyện phải trái, thì thấy Đản Đản chạy về.

Phượng Ly Cửu chỉ đành tạm thời kìm nén lửa giận, trước tiên xem cá tôm trong lưới.

Long Thanh Thanh thấy sắc mặt anh không tốt, liền hỏi: "Sao vậy?"

Phượng Ly Cửu liền liếc mắt nhìn về phía mấy món đồ anh tìm được. Thế là Long Thanh Thanh nhìn thấy cái nồi inox móp đáy, cái xẻng đa năng bị mẻ, còn có cuộn dây nilon trông không chắc chắn lắm.

Tuy đã biết tổ chương trình rất trơ trẽn, nhưng không ngờ những vật tư này lại chẳng có cái nào ra hồn, thật coi cô là quả hồng mềm dễ nắn sao?

"Không sao đâu, em đảm bảo ngày mai sẽ có kết quả tốt." Long Thanh Thanh không muốn phá hỏng tâm trạng, liền gọi Phượng Ly Cửu, "Trước tiên nướng hết mấy thứ này đi, để lâu không còn tươi nữa."

Phượng Ly Cửu lại tỏ vẻ không tin, chẳng lẽ bây giờ không nên lập tức đi tìm tổ chương trình nói chuyện sao?

"Anh nhìn em giống người dễ bắt nạt lắm à?" Long Thanh Thanh hừ một tiếng.

Phượng Ly Cửu nghĩ đến tính khí của Long Thanh Thanh, ngày xưa chắc chắn đã nổi đóa rồi, bây giờ còn có thể nhịn được, chắc là đang âm mưu đại sự gì đó. Vậy thì cứ chờ xem, nếu chuyện này ngày mai không được giải quyết, anh nhất định sẽ không bỏ qua.

Phó đạo diễn vẫn luôn nhìn chằm chằm vào màn hình thấy những vật tư tồi tàn đó cũng nhíu mày. Cho dù muốn tạo chủ đề, chẳng lẽ không phải là tạo chuyện giữa Thịnh Thanh Thanh và Kiều Dẫn Lam sao, tại sao tổ chương trình lại bị kéo xuống nước? Nhắm vào rõ ràng như vậy, đến lúc đó Thịnh Thanh Thanh làm ầm lên, tổ chương trình của họ cũng khó mà trốn tránh trách nhiệm.

Vậy rốt cuộc là ai làm ra chuyện ngu xuẩn này?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.