Editor: Yang1002
Lãnh quản gia làm việc đáng tin cậy từ trước đến nay, đến lúc chạng vạng, Nhan Tích Ninh liền gặp được chó nhỏ mà hắn muốn.
Đó là một con tiểu nãi cẩu lông xù béo lùn chắc nịch, cái bụng cùng cái đuôi nhọn của nó là màu trắng, bộ phận khác đều được bao trùm bởi lớp lông hơi hơi cong màu vàng kim. Mới vừa đem nó đặt trên mặt đất, con chó nhỏ liền phe phẩy cái đuôi nhìn xung quanh.
Nhan Tích Ninh hướng nó vẫy tay, con chó nhỏ lui về phía sau hai bước nãi thanh nãi khí sủa hai tiếng.
Nhan Tích Ninh từ ánh mắt đầu tiên thích con chó nhỏ này, hắn đem con chó nhỏ ôm vào trong lòng vuốt ve một lát. Tiểu tử mềm mại kia rất nhanh quen với hơi thở của Nhan Tích Ninh, nó liếm lòng bàn tay Nhan Tích Ninh, đôi mắt đen lúng liếng tràn đầy ngây thơ cùng tín nhiệm.
Nhan Tích Ninh yêu thích không buông tay: "Cảm tạ quản gia."
Lãnh quản gia tươi cười chân thành: "Vương phi thích là tốt rồi."
Sau khi Lãnh quản gia rời đi, Bạch Đào liền cùng con chó nhỏ nháo cùng một chỗ. Cậu ôm con chó nhỏ thử đặt tên: "Thiếu gia, ngươi nói tiểu cẩu nhà chúng ta nên gọi là gì mới tốt đây? Vượng Tài? Lai Phúc? Tiểu Hoàng?"
Nhan Tích Ninh đối việc đặt tên cho chó không có ý tưởng gì, nhưng khi hắn cùng con chó nhỏ bốn mắt nhìn nhau, trong đầu đột nhiên toát ra mặt Cơ Tùng.
Hắn ma xui quỷ khiến kêu: "Tùng Tùng."
"Gâu!"
Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ca-man-the-ga/2536295/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.