Nhan Tích Ninh rất nhanh liền được chiêm ngưỡng tay nghề điêu luyện của Sí Linh quân, các tướng sĩ đào núi thành một không gian rộng lớn. Phần lớn không gian có thể cho người ở, có thể trữ lương, có thể làm thao trường. Giữa từng khoảng không dùng thông đạo rộng năm thước cao tám thước cao nối liền, đừng nói đi lại, cho dù cưỡi xe ngựa cũng không thành vấn đề.
Giống như hắn tưởng tượng, tiến vào trong núi nếu không có ai dẫn đường, rất dễ dàng mất phương hướng. Cũng may người bên cạnh hắn đã đóng quân trong doanh địa nhiều năm, mọi ngóc ngách của doanh địa, bọn họ đều quen thuộc.
Bởi vì là công trình khai phá bằng thủ công, tường đá hai bên thông đạo cũng không san phẳng. Ngẩng đầu nhìn động núi nặng nề, Nhan Tích Ninh thán phục lại có chút lo lắng. Hắn hạ giọng hỏi Cơ Tùng: "Dung Xuyên, ở trong núi là rất tốt, nhưng nếu gặp phải động đất phải làm sao bây giờ?"
Động núi dày đặc như thế, nếu xảy ra một trận động đất, lại vừa đúng lúc các tướng sĩ đều ở trong núi, vậy chẳng phải là tận diệt sao? Tuy rằng Nhan Tích Ninh cảm thấy chính mình không nên làm miệng quạ đen, nhưng hắn vẫn không nhịn được mà lo lắng.
Nghe câu hỏi như thế, không chỉ Cơ Tùng nở nụ cười ngay cả các tướng sĩ bên cạnh cũng nở nụ cười. Nhan Tích Ninh không rõ ý: "Có phải ta nói sai gì rồi ư?"
Cơ Tùng cười dắt tay hắn: "Không, câu này hỏi rất khá." Trên thực tế lần đầu tiên Cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ca-man-the-ga/2536036/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.