Tác giả: Hữu Mặc
Edit: Bilun
Lại là một câu có nhiều tào điểm khiến Úc Khải không biết nên hạ miệng từ đâu để phỉ nhổ.
"Cảnh Vân Trăn, Úc Khải, hai người không sao chứ?"
"Cảnh ca, chân anh thế nào? Đầu gối có đau không?"
Một màn kia khiến nhân viên công tác cũng sợ chết khiếp, vội vàng chạy tới dò hỏi.
"Không sao." Cảnh Vân Trăn thoạt nhìn lông tóc vô thương, hắn xua xua tay, sau đó lại chuẩn bị lôi kéo Úc Khải chạy đi: "Người mới, cậu còn nhớ rõ bản đồ chứ?"
Úc Khải: "Nhớ rõ."
Để tránh cho người khác lấy mất bản đồ trong tay Úc Khải ——dù sao cái cậu người mới này tính tình rất hiền lành mềm yếu, có thể nói là hữu cầu tất ứng đối với các tiền bối, nếu ai ngầm tìm cậu muốn, chắc chắn cậu sẽ đưa cho.
Cho nên dứt khoát để cậu học thuộc bản đồ, sau đó lại cùng nhau xé bản đồ thành mảnh nhỏ ném vào thùng rác, cứ như vậy không có ai lấy được.
Tổ bốn người có thể nói là đã đề phòng tới cực hạn, nhưng trình độ vô liêm sỉ của Cảnh Vân Trăn đã vượt quá sự tưởng tượng của mọi người.
Hắn cư nhiên gọi phường ca vũ tới biểu diễn dưới tầng để thu hút lực chú của mọi người, sau đó trực tiếp đóng gói Úc Khải mang đi mất!
Lúc này tổ bốn người mê mang đứng trên đường cái, không nhìn thấy tí bóng dáng nào của Cảnh Vân Trăn và Úc Khải, quả thực tức đến run người.
"A a a a a!"
"Thật quá đáng! Thật quá đáng! Cảnh ca sao có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ca-man-that-thieu-gia-nop-len-he-thong/296030/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.