Tác giả: Hữu Mặc
Edit: Bilun
......
Đêm hôm khuya khoắt, trong khách điếm ở trấn cổ, trong ổ chăn truyền ra tiếng thì thầm đầy ám muội của hai người đàn ông.
"......"
"Người mới, cậu thật sự không muốn à?"
"......"
"Cậu thật sự có thể nhịn được không cần sao?"
"Cậu......"
Anh cmn còn chơi trò này nữa tôi liền đánh anh!
Cuối cùng Úc Khải không nhịn được nữa, khẽ cắn môi, kéo cái chăn trên người xuống, đột nhiên ngồi dậy: "Mỗi người ngủ một đầu!"
"Được, thành giao!"
Đạt được mục đích, Cảnh Vân Trăn cảm thấy mỹ mãn nở nụ cười, ném điện thoại cho cậu.
Đúng vậy, Cảnh Vân Trăn cư nhiên trộm giấu một cái di động!
"Cậu yên tâm, người đại diện của tôi cũng không biết tôi còn có cái di động này, sẽ không bị tổ tiết mục bắt được."
"Lượng pin không nhiều lắm, dùng quý trọng một chút."
Giới trẻ hiện nay sao có thể đối mặt với sự dụ hoặc của di động mà không hề làm gì được chứ?!
Mặc kệ ngươi được chưa.
Dù sao Úc Khải không được.
Còn không phải ngủ chung sao? Đều là đàn ông, cậu cũng không thiệt, cậu có thể!
Kỳ thật Cảnh Vân Trăn tìm tới Úc Khải là bởi vì chỉ có cậu ở phòng trên, những người khác đều ở nhà dưới để tiết kiệm, người trước một đêm 5 nén bạc, người sau một đêm chỉ cần 1 nén bạc.
Trong khách sạn, đó là sự khác nhau giữa phòng hạng sang và phòng bình dân.
Phòng bình dân chỉ có một chiếc giường nhỏ một cái sô pha nhỏ và một phòng vệ sinh nhỏ đến đáng thương, còn không quá sạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ca-man-that-thieu-gia-nop-len-he-thong/296022/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.