—— Nước Thiên Long, năm 3038 ——
"Bà xã, em tan tầm chưa? Anh đi đón em?"
Úc Khải đọc tin nhắn Cảnh Vân Trăn gửi tới, vừa vặn vừa hoàn thành công việc ngày hôm nay, trả lời hắn: "Được."
"Được rồi, anh lái xe qua, 10 phút sau gặp lại! [chụt chụt]"
Thấy khóe miệng Úc Khải nhếch lên, đồng nghiệp bên cạnh hỏi: "Là Cảnh Vân Trăn à?"
"Ừ." Úc Khải gật gật đầu, có chút ngượng ngùng thu lại nụ cười trên mặt: "Anh ấy tới đón tôi, tôi đi trước."
Vị đồng nghiệp kia hâm mộ nói: "Các cậu ở bên nhau cũng mười mấy năm rồi nhỉ? Tỉnh cảm vẫn tốt như vậy, quá hạnh phúc."
Đúng vậy, bọn họ đã ở bên nhau được 18 năm, nhưng khiến người kinh ngạc là ngoại hình của Cảnh Vân Trăn cơ hồ không khác gì năm đó.
Lúc trước khi điểm nhân khí đạt tới 30 triệu, hệ thống cho một chai "Thuốc trẻ mãi không già", có thể kéo dài tuổi thọ rất lâu, hơn nữa luôn giữ cho thân thể ở trạng thái tốt nhất.
Nước Thiên Long đã mất nhiều năm để chế tạo ra mẫu tương tự.
Nhưng giá trị chế tạo lại cực kỳ cao, trước mắt chỉ có một bộ phận rất ít người được sử dụng.
Là cá mặn có cống hiến to lớn đối với đất nước được quốc gia bảo hộ và người nhà cá mặn, bọn họ may mắn trở thành nhóm người đầu tiên sử dụng.
Cho nên bọn họ có được dung nhan cơ hồ trẻ mãi không già, thoạt nhìn vẫn chỉ có hơn hai mươi tuổi.
Hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ca-man-that-thieu-gia-nop-len-he-thong/2112879/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.