Sáng ngày hôm sau.
Cảnh Vân Trăn lái xe mang Úc Khải về nhà.
Mẹ Cảnh và cha Cảnh nhiệt tình chào đón.
"Tiểu Khải, Vân Trăn, các con tới rồi? Ai da, sao các con mặt ít như vậy, có lạnh không?"
"Chào chú dì ạ, chúng con không lạnh "
Úc Khải cuối cùng cũng gặp được cha Cảnh trong truyền thuyết, giống như trong tưởng tượng của cậu, cha Cảnh thoạt nhìn là một người đàn ông chính trực uy nghiêm, tràn đầy khí thế, nhưng trên mặt lại mang nụ cười, ánh mắt nhìn cậu vô cùng nhiệt tình, chủ động cầm tay cậu.
"Hoan nghênh hoan nghênh, chú là cha của Cảnh Vân Trăn."
"Chào chú Cảnh."
Nhưng chờ tới khi nói với Cảnh Vân Trăn, cha Cảnh lập tức lạnh mặt, trong mắt tràn đầy ghét bỏ: "Còn biết trở về? Có điều mày cũng chỉ có chút tác dụng này thôi."
Hộ tống cá mặn quốc gia bảo hộ về nhà.
Cảnh Vân Trăn:?
Hắn thật sự là con trai ruột sao?
Cha Cảnh: "Ta nhớ rõ năm ngoái có ai đó từng nói, ai đó còn về cái nhà này, thì người đó chính là chó con."
Cảnh Vân Trăn: "Ba! Lão cổ hủ, ba cho rằng con muốn về à, nếu không phải mẹ...."
"Được rồi, được rồi."
"Anh!"
Mắt thấy còn chưa vào cửa nhà, hai cha con này lại sắp cãi nhau, mẹ Cảnh và Úc Khải mau chóng khuyên can, đẩy mạnh hai người vào trong.
Ngoài cha Cảnh và mẹ Cảnh ra, nhà họ Cảnh còn có bốn đứa con khác cũng đều ở nhà, một phòng đầy người, vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ca-man-that-thieu-gia-nop-len-he-thong/2112870/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.