"Ý ông ấy là sao?!" Cảnh Vân Trăn bạo nộ, rít gào nói: "Mẹ! Mẹ bảo ông ấy tiếp điện thoại! Mẹ bảo ông già cổ hủ kia tiếp điện thoại! Con muốn —— alo? Alo?"
"Tút, tút, tút....."
Bên kia trực tiếp cúp điện thoại.
Úc khải ngồi bên cạnh, hiển nhiên cũng nghe thấy tiếng nói chuyện trong điện thoại, lập tức cười ra tiếng: "Phốc!"
Thật đúng là cha ruột.
"Cá nhỏ!" Cảnh Vân Trăn phẫn nộ khiển trách cậu: "Em còn cười!? Bạn trai em bị người ta xỉa xói, em cư nhiên còn cười, không phải chúng ta nên đứng cùng một chiến tuyến hay sao, tay trong tay, tim liền tim cùng nhau chống lại thế giới hắc ám này sao?!"
"Vậy à?" Úc Tiểu Khải sờ sờ ngực mình, đúng lý hợp tình: "Nhưng mà thực xin lỗi, em không có trái tim."
Thấy Cảnh Vân Trăn đi tới, cậu còn nhanh chóng đút hai tay vào túi: "Cũng không có tay!"
Vừa thu lại vây cá, súc thành cá viên.jpg
"Thật sao? Anh không tin!" Cảnh Vân Trăn di tới bắt tay cậu.
"Không có, không có, thật sự không có!"
Cá viên né tránh một hồi, một lát đã bị Cảnh Vân Trăn ấn trên sô pha.
"Anh không tin! Trừ khi để anh kiểm tra cái đã!"
Cảnh Vân Trăn nhào tới, hai người một người trốn một người bắt, ầm ĩ cả lên.
Ồn ào thế nào, liền thành hôn nhau, quần áo bị lột sạch.
Thấy tình hình lại sắp phát triển thành hiện trường bắn pháo, Úc Tiểu Khải bắt đầu sợ hãi, co đầu rụt cổ, mau chóng bảo vệ ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ca-man-that-thieu-gia-nop-len-he-thong/2112868/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.