Chương trước
Chương sau
Tác giả: Lâm Thược

Edit: Bilun

Làm chút chuyện "không trẻ con" ~?

Người đàn ông cố tình nhấn mạnh ba từ này, thậm chí còn nhân lúc không ai chú ý, dùng chân chạm vào cẳng chân Úc Khải một cái, không khí ái muội không cần nói cũng biết.

Úc Khải: "......"

Anh, anh thật lẳng lơ!

Nhưng mà Úc thế hiền đã lạnh lùng từ chối lời mời của Cảnh Alice, cậu dịch chân đi.

"Đang làm việc."

"?"Cảnh Vân Trăn sững người, có chút buồn bực, oán giận nói: "Tiểu cá mặn, em thay đổi rồi, lúc trước rõ ràng em không thích đi làm!"

Úc Khải: "Bây giờ em cảm thấy đi làm khá tốt."

Tốt hơn việc vừa đi đã bị Cảnh Vân Trăn kéo lên trên giường nhiều!

Thiết kế nhân thiết: Tiểu vệ sĩ nam đức cấm dục! Đừng chạm vào ta, dù chỉ một ngón tay ta cũng cảm thấy không sạch sẽ!

Trên thực tế nhân thiết: Trên giường, trên sô pha, tựa cửa sổ, trong phòng tắm......Hắn đều có thể!

Lừa dối, báo cáo!

Cảnh Vân Trăn: "Đúng rồi, tiểu bảo bối, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?"

Khi hắn đi tới đây, nghe được có người thảo luận ở lối đi nhỏ.

Úc Khải: "Úc Tinh Thần vừa tới, y hiện tại trở thành con trai ruột của Hoắc Hãn Giang.

Cảnh Vân Trăn: "Hả? Lúc trước nghe nói nhà họ Hoắc nhận về một cốt nhục lang thang bên ngoài, không ngờ lại là y?"

Lúc này, Úc Tinh Thần đã về tới nhà, y đóng cửa lại, lập tức bắt đầu mắng chửi ba tên trợ lý ngu xuẩn kia.

"Các người không có đầu óc à? Cái gì nên nói cái gì không nên nói cũng không biết à?!"

"Tôi cho các anh mở miệng trước mặt Vương đạo diễn sao?!"

"Thực xin lỗi, thực xin lỗi, thiếu gia, chúng tôi sai rồi."

Ba tên trợ lý cúi đầu nhận sai, kỳ thật trong lòng cũng thấy ủy khuất, rõ ràng trước lúc đi, Úc Tinh Thần ám chỉ bọn họ phải "giáo huấn" người.

Úc Tinh Thần đã sớm quen với việc sai khiến người khác xuất đầu cho mình, còn mình ở phía sau làm một đóa hoa sen trắng không tì vết, hiện tại đương nhiên cũng sẽ không dễ dàng bị lật tẩy trước mặt công chúng, y muốn sỉ nhục Úc Khải, tự nhiên sẽ không tự mình ra trận, cố ý mang theo ba tên miệng tiện.

Kết quả không nghĩ tới, không chỉ không sỉ nhục được Úc Khải, còn bị cậu cười nhạo lại, thậm chí còn đắc tội Vương đạo diễn trực tiếp bị đuổi ra ngoài.

"Hoắc thiếu gia, là cái tên Vương Sơn kia không biết tốt xấu! Ngài nguyện ý đầu tư cho ông ta, người khác hâm mộ còn không kịp, đầu óc ông ta có vấn đề mới có thể từ chối ngài."

"Còn cả cái tên Úc Khải kia nữa, một nhân vật nhỏ bé mà thôi, ngài căn bản không đáng vì thế mà tức giận."

Đúng là cái hay không nói, nó cái dở!



Sắc mặt của Úc Tinh Thần vừa mới hòa hoãn vài phần lại tái rồi: "Cút cút cút! Các người đi ra ngoài hết cho tôi!"

Chờ ba trợ lý đi ra ngoài, Úc Tinh Thần càng nghĩ càng giận, nhịn không được hung hăng đấm một cái lên sô pha.

Mẹ kiếp!

Sau lưng y truyền tới một giọng nói dịu dàng: "Bảo bối, con sao vậy? Sao lại tức giận như vậy?"

Là mẹ của Úc Tinh Thần tới.

Không thể không nói, là mẹ ruột của nam chính, tướng mạo của Trần Chỉ Mẫn có thể nói là rất xuất sắc.

Cho dù đã sắp 40, vẫn còn phong vận, làn da trắng nõn, dáng người chuẩn, nhất cử nhất động ưu nhã hào phóng.

"Mẹ!" Úc Tinh Thần lập tức vẻ mặt ủy khuất ngồi xuống: "Hôm nay không phải con mang Cố Khải tới thử vai《Phóng viên cá mặn thực tập 》sao? Nhưng mấy đạo diễn biên kịch đó lại đuổi con đi."

"Cái gì?" Trần Chỉ Mẫn nhíu mày nói: "Bọn họ không biết thân phận của con?"

Úc Tinh Thần: "Biết, nhưng bọn họ đều khinh thường con, đại khái là biết mẹ còn chưa kết hôn với ba, chúng ta danh không chính ngôn không thuận đi."

Danh không chính ngôn không thuận?!

"Đó là chuyện sớm hay muộn!" Trần Chỉ Mẫn không thích nghe những lời này nhất, cả giận nói: "Một đám ngu xuẩn!"

Úc Tinh Thần: "Cái tên Úc Khải kia....cậu ta, cậu ta còn nói đầu óc con có vấn đề......"

"Cái gì?" Trần Chỉ Mẫn vừa tức vừa đau lòng nói: "Sao nó dám nói con như vậy?! Bảo bảo, con đừng để ý cái đồ nhà quê đó, nó thì biết cái gì, mẹ thu thập nó giúp con!"



6 giờ chiều, kết thúc thử kính hôm nay.

Úc Tiểu Khải có thể tan tầm rồi!

Hai người thảo luận một chút, quyết định trở về ăn cơm, lúc chuẩn bị xuống tầng, Cảnh Vân Trăn tranh thủ đi vào phòng vệ sinh.

Úc Khải đứng ở cửa thang máy đợi hắn, đang cúi đầu nghịch di động, cửa thang máy mở ra, một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp ăn mặc sang trọng bước ra.

Bà ta nhấc giày cao gót đi tới, cằm nâng lên, giọng điệu vô cùng ngạo mạn.

"Cậu chính là Úc Khải đúng không?"

Tuy không biết đây là ai, nhưng nhìn là biết tới gây sự, cho nên Úc Khải nhìn qua bà ta một cái, liền không định để ý tới nữa, cúi đầu tiếp tục lướt mạng.

"Úc Khải?"

"Này!"

"Tôi đang nói chuyện với cậu đấy."

Úc Khải cũng không ngẩng đầu, nhanh nhẹn trả lời:"Không làm thẻ tập thể hình, không gội đầu, không spa cảm ơn."

"Cậu!" Người phụ nữ trừng lớn mắt.

Có ý gì, coi bà ta là nhân viên tiếp thị ngoài đường sao?!

"Phốc!" Một nhân viên công tác đi ngang qua nghe được lời này, không khỏi cười một tiếng.

Trần Chỉ Mẫn lập tức trừng mắt nhìn qua, cao giọng nói: "Tôi có chuyện muốn nói với cậu."

"À." Úc Khải lạnh lùng: "Bà có chuyện gì có thể tìm người đại diện của tôi, tôi rất bận."

Bà muốn tôi nói, tôi nhất định phải nói sao?

Hiện tại cá mặn đã không còn là tiểu cá mặn trước kia, cậu đã là cá mặn vương plus ++!

Là một đại minh tinh có 40 triệu fan, cậu cũng không rảnh tới mức ai cũng có thể gặp được chứ.

Nếu không người muốn gặp cậu đều có thể xếp hàng đến tận tỉnh bên cạnh có được không.

Thấy thái độ của Úc Khải, hai vị vệ sĩ bên cạnh cậu lập tức ngăn cản bà ta: "Thưa bà, nếu ba có chuyện gì có thể liên hệ với người phụ trách phòng đại diện của Úc Khải."

"Các người có biết tôi là ai không?" Trần Chỉ Mẫn không thể nhịn được nữa: "Tôi là mẹ của Hoắc Tinh Thần! Tôi sắp kết hôn với Hoắc Hãn Giang, về sau tôi chính là Hoắc phu nhân!"

Úc Khải:?

Hoá ra bà ta chính là mẹ ruột của Úc Tinh Thần?

Úc Khải: "Hệ thống, nhớ trước kia ngươi nói, theo nguyên tác cốt truyện Trần Chỉ Mẫn đã bị điên, vô tình được Úc Tinh Thần cứu về, nhưng ta thấy hiện tại bà ta không điên."

Tuy rằng có vẻ cũng không quá bình thường.

Hệ thống: 【Cốt truyện đã lệch đi mà, hiện tại bà ta còn chưa điên. 】

Nguyên bản cốt truyện, là hơn một năm sau Úc Tinh Thần mới gặp mẹ ruột, sau đó nhận lại người cha nhà giàu số một của y, mà hiện tại toàn bộ đều lộn xộn.



Xảy ra chuyện gì cũng không kỳ lạ.

Thấy Úc Khải không nói, Trần Chỉ Mẫn cho rằng những lời này của mình khiến cậu choáng váng, đắc ý hất cằm, tiếp tục nói.

"Nhóc con, hôm nay tôi dạy cho cậu một bài học, có động lực là tốt, nhưng rất nhiều thứ cũng không đơn giản như cậu nghĩ, tôi và Hoắc Hãn Giang kết hôn, Tinh Thần chính là con trưởng danh chính ngôn thuận của nhà họ Hoắc, bằng năng lực của nó, tiếp quả công ty của gia tộc cũng là chuyện sớm hay muộn."

"Đến lúc đó chỉ sợ cậu có chết thế nào cũng không biết, cho nên tôi khuyên cậu, thức thời một chút, mau chóng công khai nhận sai xin lỗi Tinh Thần, buông kịch bản ra."

"Tinh Thần của chúng tôi tâm địa lương thiện, sẽ không chấp nhặt với cậu, các cậu trước kia dù sao cũng coi như anh em, nói không chừng nó sẽ giúp cậu, cho nên....."

"Cho nên bà tự xưng là Hoắc phu nhân khi phu nhân chính thức của người ta vẫn còn ở đó?"

Cảnh Vân Trăn từ phòng vệ sinh đi ra, nghe thấy lời người phụ nữ này nói, quả thực sắp buồn cười muốn chết, kéo Úc Khải ra sau lưng mình bảo vệ, khoanh tay, trịch thượng nhìn chằm chằm bà ta, trong mắt không chút che giấu khinh thường.

"Tôi đã từng thấy qua tiểu tam, nhưng chưa thấy kẻ nào tự tin như bà."

Cảnh Vân Trăn quen biết người nhà họ Hoắc.

Tuy nói Hoắc phu nhân và Hoắc Hãn Giang là hôn nhân thương mại, hai người không có tình cảm, kết hôn hơn 20 năm qua chỉ sinh hai đứa nhỏ, ngày thường đều là chơi theo ý mình, nhưng mặc kệ thế nào, bọn họ cũng là vợ chồng hợp pháp danh chính ngôn thuận.

Trần Chỉ Mẫn cư nhiên có thể vô liêm sỉ như vậy.

Khi Hoắc phu nhân người ta còn ở liền tuyên bố muốn kết hôn với Hoắc Hãn Giang.

Cảnh Vân Trăn cao ráo, hùng hổ hướng tới người trước mặt, Trần Chỉ Mẫn không khỏi lùi lại nửa bước, khẩn trương nói: "Cậu, cậu muốn làm gì?"

Cảnh Vân Trăn: "Dì à, hôm nay tôi cũng dạy cho bà một bài học, đừng nghĩ mọi việc quá đơn giản."

"Không phải bà thật sự cảm thấy, Hoắc Hãn Giang nhất định sẽ ly hôn với Hoắc phu nhân sau đó cưới bà đấy chứ? Nhà mẹ đẻ của Hoắc phu nhân có địa vị gì bà còn không biết? Hai nhà bọn họ vì lợi ích sẽ không dễ dàng ly hôn."

"Có Hoắc phu nhân ở đó, bà muốn cho con bà thừa kế gia nghiệp? Bà đang mơ tưởng hão huyền đấy à."

"Mày!" Mới vừa bị đại pháp làm lơ của Úc Khải làm cứng họng, hiện tại lại bị Cảnh Vân Trăn xỉa xói tận mặt, Trần Chỉ Mẫn cắn răng cười lạnh nói: "Anh ấy sẽ cưới ta, muộn nhất ba năm sẽ cưới ta, các người cứ chờ đi! Đừng hối hận!"

Trần Chỉ Mẫn xoay người muốn rời đi, Úc Khải ở phía sau Cảnh Vân Trăn lại ấn cửa thang máy trước một bước, sau đó lôi kéo người đàn ông của mình đi vào.

Hai người trợ lý thêm vệ sĩ đi theo, lại chiếm đầy một cái thang máy.

Còn Trần Chỉ Mẫn?

Úc Khải vẫy vẫy tay: "Ngài đi cái bên cạnh nhé."

Trêu đùa như này khiến cậu thực vui vẻ ~

"Mày!" Trần Chỉ Mẫn tức đến run người, hai mắt đều đỏ.

【 Ha ha ha ha ha ha a!!! 】 hệ thống lại cười sốc hông:【 Ha ha ha, không hổ là các cậu ha ha ha! 】

Chồng chồng đánh hỗn hợp! Đánh xong má trái đánh má phải, cực kỳ đúng chỗ!

Trên đường trở về, Cảnh Vân Trăn phỉ nhổ: "Khó trách cái thứ hàng giả kia không làm người tốt được, hóa ra mẹ ruột cũng không phải thứ tốt lành gì."

Cảnh Vân Trăn cũng coi như lớn lên trong giới hào môn, nhà hắn tuy sạch sẽ, nhưng từ nhro cũng gặp qua không ít sự tình như này.

"Người có tiền cũng không phải ngu ngốc, người như Hoắc Hãn Giang nếu như ly hôn với Hoắc phu nhân, sẽ liên quan tới việc phân chia tài sản, chắc chắn Hoắc phu nhân sẽ không chịu thiệt, càng không để con trai mình chịu thiệt. Không biết bà ba lấy tự tin ở đâu ra cảm thấy mình có thể trở thành Hoắc phu nhân, còn muốn thu thập em?"

Cho dù ba ta thật sự thành công thượng vị, cũng không thể thu thập Úc Khải.

Nhà giàu số một thì sao? Bọn họ căn bản không biết sau lưng Úc Khải là ai.

Huống chi, bà ta không có khả năng thượng vị.

"Nực cười."

Úc Khải cầm miếng dưa này lên: "Hoắc phu nhân rất lợi hại?"

Cảnh Vân Trăn: "Đương nhiên, nhà mẹ đẻ của bà ấy là tập đoàn Vinh Cự, hiện tại người đứng đầu là anh trai bà ấy, quan hệ anh em rất tốt, nếu Hoắc Hãn Giang dám để cho tiểu tam thượng vị, còn để hàng giả trở thành người thừa kế, nhà mẹ đẻ của Hoắc phu nhân có thể lột da ông ta."

Một khi đã như vậy thì.

"Hệ thống, nguyên tác cốt truyện, Hoắc phu nhân không ngăn cản bọn họ tái hợp sao? Còn để Úc Tinh Thần trở thành người thừa kế?"

Nghe ý tứ của Cảnh Vân Trăn, Hoắc phu nhân là một nhân vật tàn nhẫn, người phụ nữ lợi hại như vậy có thể dễ dàng để con trai mình bị thiệt?

Hệ thống trả lời:【Đương nhiên có ngăn cản, bà ta cũng được coi là một nhân vật phản diện, phản diện ấy mà, ở ác gặp ác, bà ta càng ngăn cản càng làm hiện lên mẹ con Cảnh Vân Trăn lương thiện đáng thương, càng được mọi người yêu thương, năm thứ hai bà ta bị phát hiện ra bị ung thư, sau đó rất nhanh thì chết.】

Úc Khải: "Hả?"

Năm thứ hai đã chết?

Trần Chỉ Mẫn vừa rồi nói muộn nhất ba năm sau bà ta sẽ kết hôn với Hoắc Hãn Giang......?

Úc Khải: "Hoắc phu nhân hiện tại đã bị phát hiện ra ung thư?"



Hệ thống:【Chưa, nguyên bản cốt truyện là thời kì cuối mới đột nhiên phát hiện, sau đó chuyển biến xấu rất nhanh.】

Đừng hỏi vì sao người có tiền không thường khám định kỳ, hỏi chính là nhân vật phản diện mà, cần phải chết.

Như vậy rốt cục Trần Chỉ Mẫn lấy tự tin ở đâu ra? Cảm thấy Hoắc Hãn Giang nhất định sẽ cưới bà ta? Còn chính xác tới ba năm sau?

Úc Khải đột nhiên có một suy nghĩ.

"Anh, anh có thể điều tra giúp em một chuyện, làm sao Úc Tinh Thần được nhận về nhà họ Hoắc?"

Cảnh Vân Trăn: "Được."

Cảnh Vân Trăn không biết gọi điện thoại cho ai.

Mười phút sau, hắn liền đưa điện thoại cho Úc Khải.

Bốn tháng trước, Úc Tinh Thần trong lúc vô tình thấy ảnh chụp một người phụ nữ rất giống mình trên mạng, vì thế tốn một số tiền lớn, cho người tìm kiếm bà ta ở toàn bộ phía Bắc, cuối cùng thành công tìm được Cảnh Vân Trăn ở một thị trấn nhỏ xa xôi.

Sau đó mẹ con nhận nhau, lập tức đi tới công ty nhà họ Hoắc, ở cửa gặp được Hoắc Hãn Giang, Hoắc Hãn Giang liếc mắt một cái nhận ra mối tình đầu.

Úc Tinh Thần cũng đã được nhận về.

Tuy nghe có vẻ thông suốt, nhưng không khỏi quá trùng hợp nhỉ?

Chẳng lẽ thật sự hào quang nhân vật chính kiên cố không phá vỡ nổi?

Kết hợp với mấy việc xảy ra lúc trước, lúc này Úc Khải không hiểu sao có loại cảm giác.

"Ta hiện tại cảm thấy......chỉ sợ Úc Tinh Thần cũng biết cốt truyện."

Hệ thống:【?! 】

Hệ thống đầu tiên là cả kinh, sau đó cũng cảm thấy có chút đạo lý.

Tuy có ảnh chụp, nhưng ảnh chụp trên mạng cũng không có tin tức nói bà ta ở phương Bắc, sao y lại tìm chính xác như vậy? Hơn nữa bức ảnh kia chỉ là sườn mặt, như vậy mà còn có thể nhận ra cũng đã rất khó tin rồi?

Hơn nữa không chỉ có chuyện này quá trùng hợp.

Còn có những việc trước kia nữa.

Ví dụ như ca khúc của Ngụy Trạch.

Trên thế giới này, sao có thể có hai người có thể sáng tác ra ca khúc cơ hồ giống nhau?

Lúc ấy Úc Khải cảm thấy tiểu thuyết sảng văn vạn nhân mê ấy mà, vốn dĩ đã không có logic gì rồi, người ta chính là cảm ứng tâm linh yêu đương thôi mà?

Nhưng hiện giờ xem ra, nếu thái độ của nam chính Úc Tinh Thần có vẻ không quá giống như trong tiểu thuyết, vậy thì những thứ khác có giống như cũ không?

Mặc dù vừa tới gần Úc Tinh Thần liền giống như có hào quang làm giảm trí thông minh, nhưng từ sau khi Úc Khải tham gia, cốt truyện liền hoàn toàn thay đổi, nói cách khác, lực ảnh hưởng của cốt truyện kỳ thực không còn lớn như vậy nữa.

Cho nên có một loại khả năng, Úc Tinh Thần làm nam chính, bàn tay vàng lớn nhất của y kỳ thực chính là y biết trước cốt truyện?

Úc Khải: "Như vậy vấn đề xảy ra là."

Giả sử Úc Tinh Thần đã sớm biết bản thân có một người cha ruột là nhà giàu số một, vậy vì sao ngay từ đầu không đi nhận lại luôn?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.