Ở cửa văn phòng Đoạt tổng của Tập đoàn Kế Thâm, đúng lúc Cố Áo và An Dung đang nghe thư ký báo lại rằng Đoạt tổng đang rất bận.
Thì thấy cửa văn phòng được lách nhẹ mở ra một khe nhỏ, một bóng người cao gầy len ra ngoài.
"... Anh Minh?"
"Áo Áo? Dung Bảo!"
Hứa Vĩ Minh vừa thấy hai người thì sáng cả mặt, như thể nhặt được tiền giữa đường, vừa khép cửa lại vừa chỉ tay vào trong, thì thầm như chuyện cơ mật quốc gia:
"Tìm anh em hả? Vậy thì chờ tí nhé..."
Anh ta cúi đầu, hạ giọng bí hiểm: "Anh em đang trong đó... đang mắng người."
"Ừm ừm."
Từ lúc vào công ty, Cố Áo và An Dung đã cảm thấy không khí khắp nơi căng như dây đàn. Mà thường ngày công ty đã căng rồi, hôm nay lại căng tới mức muốn bật nắp.
Vừa rồi lên lầu, hai người còn đụng mặt hai nhân viên như bị rút hết hồn vía, mặt trắng bệch như bún chưa nấu.
Theo lời thư ký Diệp Nam của Đoạt tổng, thì là công ty con dính phốt nặng, sản phẩm bị lỗi thiết kế nghiêm trọng, và giờ Đoạt tổng đang "nổi bão" xử lý.
Giai đoạn thay máu của tập đoàn mà, chuyện trục trặc do người hay không do người là chuyện bình thường.
Cố Áo và An Dung cũng chẳng lấy gì làm lạ.
Chỉ là... lần này có vẻ nghiêm trọng hơn cả mức "bình thường" rồi.
"Nhưng mà vấn đề là...anh Minh, sao anh lại chui ra từ văn phòng anh em?" Cố Áo, thường ngày lanh chanh như con sóc, giờ trợn mắt hỏi.
Theo lời thư ký Diệp thì từ sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ca-man-lam-bo-cua-nhoc-ga-con-hoc-hanh-nhu-dien/5036633/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.